Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Hồng Trân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Hồng Trân. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

LANG THANG VỀ MẤY LÀNG NGHỀ ẨM THỰC - Bút ký của Nguyễn Hồng Trân

Vào một ngày mùa xuân năm Quý  Tỵ (2013), tôi về thăm quê nội thôn Phú Long, Hải Phú, Hải Lăng, Quảng Trị. Sau khi ghé thăm các gia đình bà con ruột thịt và họ hàng làng xóm, tôi đến thắp hương trên đồi lăng mộ ông bà, cha mẹ tôi. Tiếp đó tôi về thăm mấy làng nghề ẩm thực ở Hải Lăng như làng Phương Lang, Diên Sanh, Kim Long.

Những làng này ngày xưa ba tôi và ông nội tôi thỉnh thoảng đã dẫn tôi đi theo về thăm chơi những nơi này để biết mấy làng nghề có tiếng về ẩm thực trong huyện. Đó là làng Phương Lang có món bánh ướt (bánh cuốn) thấm béo dẻo dai; làng Kim Long có rượu trắng thơm cay nặng độ và làng Diên Sanh có loại cháo bột cá tràu ngon lành hấp dẫn…

 Món bánh cuốn Phương Lang cũng không phải có gì pha trộn đặc biệt cả mà chỉ là cách chế biến công phu với những nguyên liệu trong thôn sản xuất ra mà thôi, nhưng cách làm truyền thống của các tay nghề thì khó mà  biết hết  được về những bí quyết dân làng truyền lại tạo ra một sản phẩm ngon miệng như vậy. Thực ra món ăn này thì cũng chẳng có gì cao sang và đẹp mắt cả, nó rất bình dân nhưng nó có thương hiệu dân gian để đời trong thiên hạ. Những tên tuổi gia truyền quán bánh ướt ngon xưa nay ở thôn này có quán bà Si ở chợ Phương Lang.

Thực ra truyền thống làng nghề làm bánh ướt tại thôn Phương Lang (Xã Hải Ba, Hải Lăng, Quảng Trị) này có từ lâu đời rồi. Nhưng ngày xưa người ta vẫn làm bánh theo lối thủ công. Sau này vì bánh ngon và giá cả vừa phải nên khách dùng tại chỗ và các nơi đến đặt hàng không kịp cung cấp. Do đó ông Dạc trong thôn đi mua máy về làm dây chuyền sản xuất bánh cho nhanh hơn để cung cấp cho kịp nhu cầu khách hàng ăn. Theo tài liệu của nhà báo Minh Tuấn và Văn Tú đã đăng trên báo Quảng Trị cho hay rằng: Hiện làng nghề Phương Lang có 6 chiếc máy làm bánh được đầu tư, trong đó có 4 máy chạy bằng than, còn lại 2 máy chạy bằng điện. Gia đình ông Nguyễn Phức Suân, đội 1, thôn Phương Lang có truyền thống làm bánh ướt hơn 50 năm. Vừa qua, ông đầu tư 40 triệu đồng mua dây chuyền sản xuất bánh ướt, mỗi ngày cho ra lò 4 tạ bánh, trong dịp Tết lên đến 7-8 tạ bánh/ngày.

Từ  ngày có máy, nguồn thu của gia đình ông Suân trở  nên khá hơn, mỗi năm thu nhập hơn 100 triệu đồng. Ông cho biết: “Nhờ có chiếc máy này mà công việc làm bánh của vợ chồng tôi đơn giản hơn nhiều, năng suất cao lại tiết kiệm thời gian nên chúng tôi tranh thủ làm thêm nhiều công việc khác”. 

Với một chiếc máy làm bánh, chỉ cần 2 người vận hành, sau khi xay gạo thành bột, một người đứng đổ bột vào thùng chứa và điều chỉnh van mở sao cho bột xuống đều đặn, bột gạo theo máng cuốn chảy qua lò sấy hơi nước hấp chính, đến cuối máng xoay, một người đứng hứng bánh và sắp xếp bánh. Những chiếc bảnh mỏng, nóng sốt, trắng dẻo và thơm phức lần lượt ra lò được xếp thành từng chồng, chờ đưa đi tiêu thụ. 

Kể từ khi 6 chiếc máy làm bánh được đầu tư đưa về, quá trình tráng bánh bằng lối thủ công truyền thống ở Phương Lang đã được thay thế. Với lợi thế sản xuất bằng máy móc, bánh ướt Phương Lang ngày càng chiếm lĩnh thị trường, giá thành cũng đã giảm xuống nhiều so với trước đây, phù hợp với túi tiền của người dân.
Hiện tại, 1 kg bánh ướt bán tại Phương Lang có giá  4.500 đồng (trước đây 7.000/kg), rất nhiều cơ sở, quán ăn từ khắp nơi đến đây đặt hàng lâu dài. Tại chợ quê Phương Lang, cũng có một quán bánh ướt góp phần làm cho thương hiệu bánh ướt Phương Lang trở nên nổi tiếng, đó là quán bánh ướt bà Si. Đĩa bánh được dọn ra kèm với rau sống, đĩa thịt heo cắt dày, vị cay của nước chấm, tất cả hòa quyện với nhau tạo nên vị ngon không thể quên được. 

Với người dân Phương Lang, hiệu quả kinh tế từ việc áp dụng máy móc hiện đại vào sản xuất bánh ướt truyền thống góp phần làm cho đời sống trở nên khá giả. 1 kg bột gạo có thể tráng được 2,5 kg bánh ướt, trừ mọi chi phí mỗi gia đình làm bánh ướt ở Phương Lang thu nhập từ 4-5 triệu đồng/ tháng. Ngoài ra có thể tiết kiệm được thời gian, không còn phải ngồi liên tục bên lò bếp để tráng bánh, một buổi đi bán bánh ướt, buổi còn lại họ tranh thủ ra đồng sản xuất nông nghiệp.

Ông Nguyễn Quyết, Chủ tịch UBND xã Hải Ba cho biết: "Với sự đầu tư máy móc, áp dụng những phương pháp sản xuất mới, đời sống kinh tế của bà con ngày càng trở nên khá giả hơn, đây cũng là một hướng đi mà chúng tôi sẽ xem xét đầu tư và nhân rộng để làng nghề có thể phát triển mạnh hơn nữa”.

Nhiều người du khách qua lại vùng này đã từng ăn bánh ướt Phương Lang rồi từng kháo nhau với mấy câu thơ bình dị:

Bao giờ về  lại Phương Lang 
Ăn chầu bánh ướt, nhìn nàng cười vui 
Về nhà cứ  muốn tới lui
Thưởng thức bánh ướt say mùi thôn quê…

Còn làng Diên Sanh là cái nôi của món cháo bột nổi tiếng. Thực ra ngày xưa món cháo bột này đã xuất hiện ở mấy làng gần nhau như làng Câu Hoan, Trung Đơn, Trường Sanh, Mai Đàn… Người ta hay gọi loại cháo này là cháo “vạt giường” (vì có nhiều lát bánh cắt to dính nhau từng tấm dài dài như vạt giường) và người ăn loại cháo này là toàn người lao động ít tiền chứ không phổ biến khách ăn như bây giờ.

Mấy chàng trai quen ghé qua ăn mấy quan này cứ hay ngâm nga câu:

  Nhớ chi như cháo vạc giường                
  Đứng mơ mùi ném, ngồi thương mùi hành

 Vì món cháo bột này có vị  ngon đặc biệt: chế biến từ bột gạo ngon, trộn với nước, nhồi đều bột, sau đó cán ra thành miếng mỏng và cắt thành lát rồi cho vào nồi nấu lên cho chín. Mặt khác người ta chuẩn bị sẵn một soong cá để cho vào cháo. Đó là loại cá tràu tươi sống được làm sạch sẽ thân cá và cả bộ lòng luộc chín, rút hết xương cá ra rồi đem nạc cá trộn ướp với đồ gia vị gồm tiêu, ném, ớt, bột nêm, nước mắm… để một lúc cho thấm rồi thả vào nồi cháo, khuấy đều, nếm thử để gia giảm cho phù hợp khẩu vị. Tăng lửa cho nồi cháo sôi lên, lập tức mùi vị bốc lên thơm lừng ai quen ăn cũng thèm chảy nước miếng. Ngày xưa cho đến nay những quán cháo bột có tiếng ngon ở Diên Sanh. Người ta còn nhớ câu đầu miệng khen ngon món cháo ở Diên Sanh: “Quán mụ Long, cháo lòng O Bướm”.Nay chỉ còn vài quán bán cháo bột ở gần đường Quốc lộ 1A cũng ngon, hàng ngày có nhiều người ăn như quán O Tình, quán chị Thủy... 

Nhiều khách qua lại ăn món cháo bột thơm cay, ngon miệng còn vui vẻ ngân nga mây câu vè đắc chí:

Vào quán cháo bột Diên Sanh 
Ăn luôn hai đọi đã thành thói quen 
Về nhà mà  vẫn cứ thèm 
Lần sau lại ghé  ăn thêm mấy chầu…

Hai món nói trên là hai món  ăn bình dân có tiếng.

Bây giờ nói đến món uống cũng trứ danh là món rượu trắng Kim Long.

Làng Kim Long (thuộc xã Hải Quế) bên dãy đồi cát trắng gần biển. Đây là một làng có truyền thống nấu rượu ngon nổi tiếng không những ở trong địa phương mà còn vang tiếng rộng ra khắp nhiều tỉnh thành trong nước. Ngày xưa làng này có khoảng chục nhà nấu rượu, về sau có thêm nhiều hộ có lò nấu. Đến bây giờ thì số nhà có lò nấu đã lên tới vài chục nhà. Mỗi ngày tổng số lượng sản phẩm rượu thu được khoảng hơn 600 lít. Những nhà nấu rượu lâu đời ở Kim Long là nhà ông Luân. Ông Sung, bà Lựu…

Chất lượng rượu khá tốt: rượu nặng độ (45-50 độ); vị rượu đậm đà, thơm ngon nên rất nhiều người ưa thích. Người ta nói rằng: rượu Kim Long ngon là nhờ nguồn nước ngọt ở  mọi giếng trong làng rất trong sạch; về men rượu và kỹ thuật chưng cất có kinh nghiệm gia truyền. Vì vậy sản phẩm rượu của làng này làm ra có uy tín, được nhiều ưa chuộng và đến đặt mua rất đông khách. Từ đó, các nhà thương mại người Pháp về khảo sát, tin cậy phẩm chất rượu Kim Long nên đã tổ chức việc thu mua tất cả rượu nấu thủ công này và đặt tên rượu – Kim Long để độc quyền khai thác để bán ra nhiều nơi trong nước và cả nước ngoài. Vì thế có cái tên rượu SICA- Kim Long ra đời. Chữ SICA ở đây là các chữ viết tắt của các từ tiếng Pháp là S: Société = Hiệp hội; I: Indochinoise= Đông Dương; C: Commerce = Thương mại; A: Alcoolique = về rượu. Như vậy SICA có nghĩa là Hiệp hội thương mại rượu Đông Dương (Việt-Miên-Lào).

Một số đại lý rượu SICA- Kim Long ở các thành phố hồi ấy, chủ  hãng thương mại kiểm tra rất nghiêm ngặt. Nếu đại lý nào không tuân thủ thể lệ mà làm giảm chất lượng rượu SICA thì sẽ bị phạt và hủy hợp đồng đại lý. Do đó uy tín rượu SICA – Kim Long được duy trì một thời gian dài khoảng trên 10 năm(1932-1943).

Các cụ già các làng Kim Long, Câu Hoan, Trung Đơn, Diên Sanh… ngày xưa cứ hay kháo nhau mấy vần thơ:

Rượu Kim Long ai đâu cũng biết 
Vị thơm ngon yến tiệc dùng hoài 
Đến làng mua được mấy chai 
Đem về ngâm rượu lâu dài càng ngon…

Nguyễn Hồng Trân

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

CHUẨN BỊ CHO MÙA THI ĐẠI HỌC & CAO ĐẲNG NĂM NAY CÓ HIỆU QUẢ - Nguyễn Hồng Trân



                                                                                                                                      
Cứ hàng năm, vào khoảng tháng 4 thì nộp hồ sơ thí sinh thi vào các trường Đại học và Cao đẳng. Đầu tháng 7 là mùa thi đại học với bao nỗi lo âu của các thí sinh và cả thân nhân gia đình của họ. Nhiều thí sinh đã từng nhớ câu:
Con ơi nên nhớ câu này:
“Có công mài sắt có ngày nên kim”.
Nhưng nếu mài sắt mà không biết mài thì lấy đâu mà thành kim được! Đó chỉ là lời khuyên của dân gian đối với mọi người cần phải kiên trì, chịu khó mới có thành công. Đấy là một triết lý tổng quát của thế gian về nhân quả mọi hành động dưới góc độ lao động của con người, kể cả lao động chân tay và lao động trí óc.
Các thí sinh đã chuẩn bị hành trang cho mùa thì này rồi. Thí sinh nào cũng lo lắng cả, học giỏi cũng lo, học yếu lại càng lo. Lo là phải thôi, tâm trạng chung đều như thế. Nhưng vấn đề ở đây là nên lo toan chuyện nên thi vào trường nào, ngành nào cho phù hợp với khả năng học lực của mình và tương lại nghề nghiệp lâu dài… Đó mới chính là cái đáng lo. Còn chuyện sắp bước vào kỳ thi vào các trường Đại học cũng không phải ngỡ ngàng gì về hình thức, thủ tục thi cử vì đã trải qua một kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học rồi. Các em chỉ lo lắng về nội dung các đề thi có vượt ra ngoài bộ nhớ kiến thức của các em không; các em cũng rất lo về kỹ năng và kỹ xảo làm bài của mình không đạt với yêu cầu của đáp án đề thi; hoặc có những câu đòi hỏi suy luận rất khó mà các em chưa từng được tập dượt ở trường THPT, v.v…
Những điều băn khoăn lo lắng của các em như thế cũng phải thôi. Nhưng vấn đề quan trọng của các thí sinh trước khi đi thi đại học là phải chuẩn bị đầy đủ những kiến thức và kỹ năng, kỹ xảo làm bài. Tất nhiên các em đã biết như thế rồi và thầy cô cũng dặn cả rồi. 
Với tư cách làm một giảng viên lâu năm của trường Đại học và đã từng ra đề thi, làm đáp án và chấm thi qua nhiều kỳ thiđại học, thầy xin trao đổi với các em thí sinh một số điều chủ yếu để các em vận dụng nhằm chuẩn bị cho việc thi vào đại học có kết quả tốt.
Cụ thể  một số điều cần chú ý như sau:
1-Phải rà soát lại một vài lần về nội dung các kiến thức đã học trong chương trình bắt buộc phải học.
2-Phải thực hành cách giải quyết một số câu lý thuyết khó hay bài tập khó cho thành thạo để xem mình còn vướng mắc hay còn lúng túng chỗ nào không để tìm cách khắc phục. Có như thế mới dễ nhớ. Điều này các em phải làm thực sự từ A đến Z mới thấm nhuần và khó quên, chứ không nên làm qua loa thấy không có gì phức tạp rồi cho qua thì đến khi vào thi thực sự sẽ lúng túng và có chỗ quên thì gay go đấy. Điều này không ít thí sinh đã mắc phải. Đây cũng là cách kiểm tra lại kỹ năng, kỹ xảo làm bài của mình đến thuần thục chưa.
3-Phải biết cách chọn ý , lựa lời đưa vào nội dung bài làm thật rành mạch, đầy đủ. Phân biệt cho được các ý chính, ý phụ để đưa vào trước vào sau thế nào cho hợp lý, nhất thiết không trình bày dài dòng hoặc trùng lặp lời và ý. Không nên quá thuộc lòng bài mà viết nguyên xi từng câu, từng chữ như trong sách giáo khoa. Trừ những trường hợp kết luận một học thuyết, hoặc phát biểu một định lý, một lời trích dẫn thì cần chính xác từng câu chữ.
4-Đối với các môn thi theo tự luận như môn lịch sử, như văn học thì các thí sinh cần phải biết vận dụng kiến thức vào bài làm một cách thoả đáng, có chiều sâu. Nghĩa là phải biết phân tích, tổng hợp ý nghĩa vấn đề theo một quan điểm nhất quán đã được học.Muốn vậy, ngoài việc học thuộc các nội dung chương trình PTTH còn phải tự mình tìm tòi các vấn đề liên quan đến các chủ đề đó để có thêm chất liệu khi cần minh hoạ cho nổi bật ý tứ phân tích, đánh giá.
5-Đối với làm bài thi môn văn, chúng ta cần phải chú ý đến cả hình thức và nội dung bài viết. Phần nội dung phải chặt chẽ, ý tứ gắn kết với nhau một cách sinh động, sâu sắc.Phần hình thức là cách trình bày lời văn phải suôn sẻ, đọc lên nghe thật hàm xúc và tạo ấn tượng cho người đọc cảm tình với lời lẽ nhẹ nhàng, lưu loát hoặc là có lý lẽ giãi bày rạch ròi hợp với văn phong trong hoàn cảnh và tình huống cảm nhận một vấn đề, một tác phẩm văn học. Muốn đạt được kỹ năng đó, các em phải luyện tập từ ở nhà thật chu đáo. Trong thực tế có nhiều em thí sinh rất có kinh nghiệm chuẩn bị khá tốt cho phần thi văn của mình. Ngoài những trang bị nội dung kiến thức trong chương trình học ra, các em đã tự mình tìm tòi, nghiên cứu rồi viết thành một loạt các câu nhập đề và kết luật theo một số tình huống đề tài bài thi văn thường gặp. Chẳng hạn như về đề tài quê hương, đất nước; về lao động sản xuất; về cá nhân anh hùng; về tình cảm đời sống v.v… Thế rồi khi gặp loại nào cũng có thể gia giảm chút ít cho phù hợp với bối cảnh là có thể tạo thành những câu nhập đề hoặc kết luận rất hợp lý ý tứ và trôi chảy dòng văn. Nếu không chuẩn bị như thế các em sẽ lúng túng mất khá nhiều thời gian cho phần nhập đề, kết luận mà lại hành văn không gắn kết trôi chảy theo nội dung và vấn đề giải trình hay lập luận.
6-Đối với các môn khoa học tự nhiên như Toán Vật lý, Hoá học, Sinh học v.v… đề thi theo lối tự luận hay trắc nghiệm thì cần chú ý đến khâu làm bài tập. Phải tập giải nhiều bài tập với các dạng khác nhau ở nhà cho thành thạo. Các em nên giải hoàn chỉnh từng loại bài từ đầu đến cuối để rút ra cách giải cho gọn. Có như thế khi vào thi thật thì mới khỏi lúng túng. Nhất là môn Toán thì chủ yếu giải các bài toán sao cho mạch lạc và có lý để người chấm thi thấy được kỹ xảo làm bài. Các em nên giải theo lối cơ bản. Nếu có biết lối giải tắt thì nêu sau, nếu còn thì giờ. Nói chung, các môn khao học tự nhiên thì phần lý thuyết không nhiều và không khó, nhưng phần bài tập thì có nhiều câu lắt léo để thử sức trình độ thí sinh. Do đó các em phải đọc kỹ và làm nháp cẩn thận, rồi xem đáp số có hợp lý không, bằng cách đưa đáp số thử ngược lại xem có khớp với dữ liệu hay không thì biết đáp số đúng hay sai.
7-Đối với các môn thi theo lối trắc nghiệm như  tiếng Anh, tiếng Pháp… thì các em cần phải tạo cho mình một cái vốn từ vựng, các loại từ cũng như cú pháp thật chắc chắn, đồng thời phải ôn luyện nhiều dạng câu mẫu đủ các tình huống thì khi giải quyết các câu trắc nghiệm không phải lúng túng suy nghĩ lâu. Câu nào dễ thì nên làm trước sau đó sang câu khó. Các em không nên chần chừ khi thi theo lối trắc nghiệm mà không đủ thời gian. Lưu ý phải đọc kỹ các câu khác để tìm thấy mối liên quan mà có thể trả lời đúng câu kia.

Nói tóm lại, muốn thi vào các trường Đại học đạt hiệu quả tốt, các em phải khổ luyện ôn tập và làm bài nhiều để nắm vững phần lý thuyết và thực hành một cách nhuần nhuyễn, thành thục mới có thể cạnh tranh so tài trong thi tuyển vào trường đại học. Mấy điều thầy nêu trên để gợi ý cho các em tham khảo vận dụng ôn tập cho thích hợp. Điều đó chẳng qua là trợ giúp cho các em về cách nạp năng lượng tri thức và xử lý năng lượng ấy sao cho thiết thực chứ không phải thay thế cho vốn kiến thức của các em đã học được.

Các em cố giữ gìn sức khoẻ để chuẩn bị chu đáo cho mùa thi vào các trường Đại học và Cao đẳng năm nay có hiệu quả.
Chúc các em vượt qua đợt thi này thành công mĩ mãn.
                                           ===00=== 
                   Phước Vĩnh, TP. Huế ngày 21-3-2013
                          Nguyễn Hồng Trân(Cựu GV Đại học Huế)

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

Nguyễn Hồng Trân - HOÀNG HÔN TRÊN SÔNG QUÊ

              

Hoàng hôn trên sông quê
Đợi thuyền ghe trở về
Cập bến bờ thương nhớ
Man mác hồn say mê…
               

Ánh hồng xuống chân trời
Băng qua những sông suối
Tìm mặt nước chơi vơi
Đắm mình trong khát vọng              

               
Hoàng hôn đang thầm lặng
Thủ thỉ với mây trời
Rụt rè như e thẹn
Ta muốn nhìn mãi thôi.

                
Những chiều hè vẫn thế
Ta đợi hoàng hôn về
Nhìn mặt nước ánh hồng
Gợi cảm mối tình quê.

               
Em ơi, anh biết lắm
Hoàng hôn là hết nắng
Nhưng còn nắng trong lòng
Tối khuya càng thêm  ấm.

               
Trong những đêm thanh vắng,
Ai hiểu được mặt trời.
Đem hoàng hôn đi đâu?
Để con trùng than thở…
               
Da diết lắm em ơi!
Trời xa xôi, vời vợi .
Đất mong mỏi, hoàng hôn.
Qua đêm dài yên tĩnh.


Sáng sớm cỏ đầy sương.
Long lanh dưới mặt trời.
Như muôn ngàn viên ngọc.
Cứ lặng lẽ  rơi rơi.

                
Thấm xuống đất mãi hoài..
Em ơi, ai có hiểu
Anh mong điều kì  diệu:
Em hiểu hết lòng anh.

                
Anh ước thành sương rơi
Trên tóc em hóa ngọc
Khi bình minh chiếu rọi
Lấp lánh giữa đất trời...   


Nguyễn Hồng Trân
(Huế)       

                                    

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

THƯ NGƯỜI MẸ GỬI CHO CON GÁI ĐÃ CÓ CHỒNG CON - Nguyễn Hồng Trân sưu tầm và giới thiệu

BS Thái Lê Phương, quê Quy Thiện, Hải Quy, Hải Lăng, Q.Trị
                              
                                          
Huế ngày 5-3-2013
Con gái Phong Lan thương yêu của mẹ!
Nhân dịp ngày Phụ nữ VN 8-3 năm nay, mẹ lại nhớ đến con- con gái đầu lòng của mẹ hằng năm cứ đến ngày 8-3 con đã thường xuyên chúc mừng mẹ, bà nội, bà ngoại và các cô dì ở quê nhà, mặc dù con sống với gia đình riêng ở nơi xa.
Con ơi, mẹ còn nhớ rất rõ những ngày con còn là một nữ sinh của  trường Quốc học Huế, con rất vui sướng nhận được những bông hoa tươi của các bạn nam cùng lớp 12 đến tặng, con lại đem về tặng lại mẹ rồi còn mua quà biếu mẹ thêm nữa làm cho cả hai mẹ con đều vui vẻ trong dịp 8-3.
Năm sau đó con vào học trường Đại học Ngoại ngữ ở Hà Nội cũng vậy, năm nào đến ngày 8-3 con cũng chúc mừng mẹ và bà con những lời thân thương trìu mến. Thời gian học tập ở Hà Nội và sống chung với bạn bè cùng lớp ở ký túc xa, mẹ nghe các bạn của con luôn khen con biết sống đoàn kết vui vẻ với bạn bè, biết tôn kính các thầy cô và mọi người ở trường. Thế là tốt. Cuộc đời sinh viên của con lúc bấy giờ cũng còn khó khăn, thiếu thốn. Vì ba mẹ lúc ấy cũng nghèo, không lo cho con ăn mặc được đầy đủ mà học hành thì vất vả nên con có gầy đi làm cho ba mẹ rất lo cho sức khỏe của con và thương con vô cùng!... Nhưng rồi con đã vượt qua được bao khó khăn, khổ cực để học hành thành công rồi tốt nghiệp ra công tác.



Bây giờ đây con đã có gia đình riêng, con cũng đã trở thành người vợ hiền, dâu thảo, người mẹ đôn hậu dễ thương… Mẹ thường được nghe chồng con khen con nấu ăn ngon, biết dạy con cái học hành, lễ phép, mẹ rất vui mừng. Mặt khác, ông bà thông gia cũng không có gì phàn nàn về con mà lại cũng khen con ngoan, biết đối nhân, xử thế một cách phù hợp với đối tượng và tình hình thực tế. Điều đó mẹ càng yên tâm về con. Như vậy là con đã biết giữ ngọn lửa tình cảm ấm cúng trong gia đình rồi đấy.
Nhưng như  thế vẫn chưa đủ với tinh thần và ý thức làm người của một cán bộ khoa học trong thời ngày nay con ạ. Người phụ nữ trí thức ngày nay phải biết làm tốt việc trong nhà và cũng tốt ra cả việc cơ quan xã hội nữa. Mẹ muốn con phải biết vươn lên trong cuộc sống hiện tại và nghĩ đến cả tương lai. Muốn vậy, con phải không ngừng học hỏi, rèn luyện chuyên môn cho phát triển kỹ năng và tăng nhanh kỹ xảo. Mặt khác, con phải có ước mơ hoài bão chính đáng phù hợp với khả năng sở trường của mình để phấn đấu tích cực mới hy vọng thành công. Mẹ rất tin tưởng khả năng của con có thể thực hiện được những ước mơ của mình.
Con thương yêu của mẹ ơi! Mỗi lần nhìn thấy con vẫn xinh đẹp, vẫn tươi vui và được nhiều người quý mến là mẹ mừng lắm. Mẹ ba nay đã già rồi, quỹ thời gian của cuộc đời ba mẹ còn lại trên cõi đời chẳng được bao lâu nữa. Do đó, niềm vui của ba mẹ hiện nay là trông vào sự trưởng thành về mọi mặt của các con cháu. Nhớ lại ngày xưa trong chiến tranh chống giặc Mỹ xâm lược, mẹ là nữ bác sĩ với thân hình nhỏ bé gầy yếu nhưng mẹ vẫn quyết tâm lên đường đi chiến trường phục vụ công tác Y tế. Những vùng mẹ đã bước chân trên vùng đất Trị-Thiên đầy mảnh bom, lửa đạn và chất độc hóa học của quân thù. May sao mẹ vẫn còn sống để về với quê hương gia đình sau ngày đất nước hòa bình thống nhất 30-4-1975. Con có biết không, khi mẹ có bầu mang thai con, mẹ rất lo cho thân hình của con không biết có dị tật do mẹ bị nhiễm chất độc hóa học không? Khi mẹ đã sinh con rồi cả ba mẹ nhìn thấy con lành lặn, bình thường của một đứa bé mới sinh ra và lại xinh xắn nữa nên ba mẹ và bà con ai cũng vui mừng, sung sướng.
Trong những năm tháng mẹ con mình sống với nhau ở Đông Hà  thật là ấm cúng trong tình thương của đại gia đình Y, Bác sĩ và các cán bộ y tế của bệnh viện Quảng Trị tại Đông Hà. Sau đó con lớn nhanh dần rồi cùng mẹ chuyển vào tp. Huế sinh sống cùng ba con ở khu tập thể của trường Đại học Tổng hợp Huế. Tại Huế có nhiều lần mẹ phải đi công tác xa đi ra nước ngoài, con ở nhà với ba Trân rất ngoan, biết lo học hành chăm chỉ, mẹ rất yên tâm vui mừng lắm.
Con Phong Lan của mẹ ơi! Bây giờ con lớn rồi, có gia đình chồng con êm ấm rồi, mẹ chỉ nhắc lại một chút quá khứ cho vui thế thôi. Mẹ nghĩ rằng con cũng như mẹ luôn biết liên hệ quá khứ để biết sống cho hiện tại và biết dự định cho cuộc sống trong tương lai.
Mỗi lần  đến ngày 8 tháng 3 là mỗi lần mẹ con ta càng nhớ nhau nhiều, nhiều lắm phải không con ? Có lẽ ngày đó cũng là một dịp chúng ta phải xem lại mình đã làm gì xứng đáng cho gia đình chồng con và cộng đồng tại công sở và xã hội.
Mẹ chúc con và cả gia đình riêng của con mọi sự an lành và hạnh phúc.
Mẹ  thương yêu của con.
Thái Lê  Phương.

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

DÁNG ĐẸP ÁO DÀI NÓN LÁ VIỆT NAM - Nguyễn Hồng Trân


         Thân tặng các cô, các chị
     nhân dịp ngày 8-3 năm 2013



Em xinh đội nón càng xinh,
Cười tươi duyên dáng thân tình dễ  thương.
Ung dung nhẹ bước trên đường,
Khách nhìn say đắm vấn vương tơ  lòng.
Hai tà tha thướt cánh bông,
Vờn bay trong nắng ửng hồng má em.
Hồn nhiên trang trọng đẹp thêm,
Áo dài, nón lá lan truyền xưa nay...
                           
         Nguyễn Hồng Trân 

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

CA DAO 12 CON GIÁP QUAY VÒNG - Nguyễn Hồng Trân


                    
1.Chuột thường phá lúa trổ đòng,
2.Trâu cày ruộng đất vui lòng dân quê.
3.Cọp chạy rượt đuổi đàn dê,
4.Mèo sợ khiếp vía chạy về giữ con.
5.Rồng chầu cung điện vàng son,
6.Rắn lột da bọc để non thân già.
7.Ngựa phi không quản đường xa,
8. nhìn khe núi lấy đà nhảy sang.
9.Khỉ leo nhảy nhót rộn ràng,
10. trống đập cánh gáy vang núi rừng.
11.Chó sủa ing ỏi không ngừng,
12.Heo ưa nằm ngủ ngay lưng thẳng giò.
                       *** 
Mười hai con giáp nhớ cho,
Mỗi con, mỗi bến chèo đò ghé  qua ...

Nguyễn Hồng Trân

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Nguyễn Hồng Trân - BÀI CA MƯỜI THƯƠNG NGÀY NAY



Một thương ăn nói có duyên,
Hai thương nét mặt dịu hiền đáng yêu.
Ba thương tử tế biết điều,
Bốn thương biết nhịn biết chiều lòng nhau.
Năm thương biết nghĩ trước sau,
Sáu thương y phục hợp màu dân ta.
Bảy thương cử chỉ nết na ,
Tám thương lo liệu việc nhà đảm đang.
Chín thương phong cách đàng hoàng,
Mười thương chung thủy vững vàng tình yêu.

                              Nguyễn Hồng Trân

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Nguyễn Hồng Trân - LỜI ÔNG DẶN CHÁU LÁI XE


                   

Ông đã dặn cháu nhiều rồi,
Khi chạy xe máy phải thôi rượu chè.
Những lời khuyên bảo phải nghe,
Chấp hành luật lệ lái xe trên đường.
Chớ nên xem nhẹ coi thường,
Phóng nhanh, vượt ẩu tai ương bất ngờ.
Thân hình lâm nạn xác xơ,
Đầu óc bất tỉnh, lơ mơ mất hồn.
Người nhà đau đớn héo hon,
Không biết số phận được còn bao năm?
Bà con cảm cảnh đến thăm,
Thương cho cha mẹ khổ tâm đau lòng.
Chuỗi ngày vất vả dày công,
Nuôi con khôn lớn cầu mong trưởng thành.
Không ngờ tai nạn đến nhanh,
Tử thần xe máy hoành hành đó thôi.
Ông thương, ông dặn mấy lời:
Không lái xe ẩu, biến người thành ma!..


                     NHT
nghongtran38@gmail.com

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

XUÂN VÀ TUỔI TRẺ: BÀI CA SỐNG MÃI - Nguyễn Hồng Trân

Nhạc sĩ La Hối


             Bài ca “XUÂN VÀ TUỔI TRẺ” của nhạc sĩ La Hối (*) đã tồn tại hơn nửa Thế kỷ rồi mà vẫn còn tươi nguyên âm điệu ngày xuân trên quê hương đất nước. Từ tuổi niên thiếu ở Huế (lúc 7-8 tuổi), tôi và các bạn cùng trường phổ thông hồi ấy (1945) đã hát ca khúc này một cách say sưa, hào hứng, rộn ràng, với tình cảm lai láng theo dòng ca từ trong bài hát rất nồng nàn trẻ trung như hiện lên trong trời đất cảnh mùa xuân tươi đẹp.

Giờ đây, tóc tôi đã bạc phơ, tuổi hạc đã xế chiều, nhưng tâm hồn tôi vẫn thanh xuân và mỗi lần xuân về tôi cứ hát đi hát lại bài đó và thấy mình như ngày xưa tóc còn đen, thấy đời mình như trẻ lại. Vợ chồng và cả nhà các con cháu chúng tôi cùng đồng ca bài ấy một cách vui tươi thích thú.

Trong hai đoạn  đầu của lời ca đã rung động lên nguồn cám hứng khi mùa xuân đến làm rạo rực lòng người chìm đắm cùng vui trong vườn hoa xuân:

Ngày thắm tươi bên  đời xuân mới,
Lòng đắm say bao nguồn vui sống
.
Xuân về với ngàn hoa tươi sáng,
Ta muốn hái muôn ngàn đóa hồng.

Ngày thắm tươi bên đời xuân mới,
Lòng đắm say bao nguồn vui sống.
Xuân về với ngàn hoa tươi sáng,
Ta muốn luôn luôn cười với hoa .

Rồi hai đoạn tiếp theo như vẽ lên quang cảnh ngày xuân tươi hòa vui với đất trời cùng lòng người mê đắm reo ca:

Xuân thắm tươi, én tung bay cao tít trời,
Vui sướng đi, cao tiếng ca mừng vui reo
Đừng để lòng thổn thức tình mê đắm
Ta trẻ vui, ta trẻ vui đời xuân thắm tươi

Xuân thắm tươi, én tung bay c
ao tít trời,
Vui sướng đi, cao tiếng ca mừng reo
Đừng để lòng thổn thức tình mê đắm
Ta trẻ vui, ta trẻ vui đời xuân thắm tươi.
 

Tiếp theo ba đoạn cuối, tác giả cứ nhấn mạnh lời ca với giai điệu nồng cháy với cụm từ  luyến láy điệp khúc rộn ràng hân hoan liên tiếp như mùa xuân tưng bừng mãi mãi với lòng người đón chào xuân sang.

Vui sướng đi cho đời tươi sáng,
Vui sướng đi cho lòng thêm tươi,
Ta hát ca đón mừng xuân mới,
Ta hát ca cho lòng thêm hăng hái
!

Hát vang lên đời ta thắm tươi,
Tiết xuân huy hoàng muôn sắc hoa
Tiết xuân êm đềm muôn tiếng ca
Hát vang hòa lòng thêm hăng hái

Hát vang lên đời ta thắm tươi,
Tiết xuân huy hoàng muôn sắc hoa
Tiết xuân êm đềm muôn tiếng ca,
Xuân tưng bừng ...

Xin cám ơn nhạc sĩ (Liệt sĩ) La Hối đã để lại cho thế hệ chúng tôi và những thế hệ nối tiếp theo sau một bài ca xuân tuyệt vời. Đồng thời chúng tôi cũng cám ơn những ca sĩ từ trước tới nay đã nhiệt tình đem giọng ca vàng ngọc của mình cống hiến cho bao người dân Việt một giai điệu hòa với lời ca nồng nàn vui tươi khi mùa xuân đến. Đó là những ca sĩ như: Tân Nhân, Tường Vy, Nhã Phương, Đoan Trang, Hồng Ngọc, Cẩm Vân, Diễm Liên, Thanh Thúy, Minh Tuyết, Thu Giang, Anh Tuấn Hò Bích Ngọc, v.v…

Xuất phát từ lòng biết ơn nhạc sĩ và các ca sĩ thể hiện bài “XUÂN VÀ TUỔI TRẺ”, tôi cảm xúc làm mấy câu thơ xin gửi tặng quý vị:

La Hối- “XUÂN VÀ TUỔI TRẺ” vui
Tưng bừng rộn rã tiếng reo cười
Bầu trời trong sáng mừng năm mới
Mặt đất xanh tươi ấm cuộc  đời !...
                            Nguyễn Hồng Trân

Ngày nay, tuy nhạc sĩ La Hối đã không còn nữa nhưng bài hát “Xuân và tuổi trẻ” của ông vẫn mãi mãi vang vọng vui tươi mỗi độ Tết đến xuân về trên đất nước ta. Ngày xuân, nghe bài “Xuân và tuổi trẻ” của La Hối càng làm cho lòng người ấm cúng, thanh thản, tươi vui và cũng là lúc mọi người tưởng nhớ đến người nhạc sĩ tài hoa bạc mệnh của mảnh đất Hội An.
                                 
***
Chú thích (*):
       Nhạc sĩ La Hối tên thật là La Doãn Chánh, còn có tên gọi là La Khai. Ông sinh năm 1920, tại làng Minh Hương, Hội An. Tổ tiên ông vốn người Quảng Đông, Trung Hoa. Thuở thiếu thời do sống trong một gia đình có truyền thống âm nhạc nên La Hối đã bộc lộ được khả năng đặc biệt về âm nhạc qua nhiều ca khúc sống động, vui tươi, đặc biệt là những bài hát của thế hệ thanh niên. Hơn thế nữa, ông còn chơi thông thạo nhiều loại nhạc cụ khác nhau, kể cả nhạc cụ mới của phương Tây.
Vào năm 1940, ông được đưa vào Chợ Lớn để học tập. Sau khi tốt nghiệp, ông lại được đưa sang Quảng Tây, Trung Quốc để được đào tạo chuyên sâu. Dến mùa thu năm 1942, ông lại trở về Hội An, Việt Nam. Trong thời gian này, ông tổ chức dạy đàn và thành lập Hội Yêu âm nhạc và tham gia hoạt động cách mạng chống phát xít Nhật. Giai đoạn này nhiều người sáng tác nhạc trẻ ở Hội An cũng như ở Quảng Nam, được ông dìu dắt như La Xuân, Lê Trọng Nguyễn, Dương Minh Ninh,…
Lúc bấy giờ giặc Nhật truy bắt gắt gao những người tham gia chống Nhật. Trước tình hình nguy cấp ấy, La Hối phải chạy sang Lào. Nhưng do yêu cầu khẩn thiết đặt ra cho thanh niên Hoa kiều lúc đó, nên ông phải quay trở lại Hội An. Không may tổ chức người Hoa chống Nhật ở Hội An bị lộ, ông và một số đồng chí đã bị rơi vào tay giặc Nhật. Sau khi bị tra khảo dã man, ông cùng 9 đồng chí khác bị thảm sát dưới chân núi Phước Tường, vào ngày 2-4-1945. Năm đó ông vừa tròn 25 tuổi. 26 năm sau khi chiến sự bình yên, hài cốt của ông cùng với các đồng đội đã được đưa về mai táng tại khu Thập mộ liệt sĩ, sát cánh Thanh Minh đình của người Hoa ở Hội An. Hiện nay ông được thờ tại gia đình và tại Trung Hoa Hội quán ở Hội An.
Bản nhạc “Xuân và tuổi trẻ” của ông đã sáng tác vào giai đoạn Hội yêu âm nhạc ở Hội An tổ chức chống Nhật. Và đây là bài ca cuối cùng trong cuộc đời của La Hối. Nguyên gốc bài hát này do một người bạn học của La Hối là Diệp Truyền Hoa viết bằng tiếng Hoa, có tên: ‘Thanh niên dữ thanh xuân” nghĩa là Thanh niên và thanh xuân. Sau đó Diệp Truyền Hoa lại đổi tên bài này thành “Thanh niên dữ Xuân thiên” nghĩa là Xuân và tuổi trẻ.
Năm 1946, trong khi cũng đoàn ca múa nhạc Anh Vũ đến Hội An biểu diễn, sau khi nghe bài “Thanh niên và Xuân thiên” của La Hối, nhà thơ, nhà đạo diễn Thế Lữ đã xin phép gia đình và viết lời Việt cho bản nhạc trên (lời Việt mà lâu nay chúng ta đã hát). Không những thế, Thế Lữ còn cho đoàn nhạc công trong đoàn phối nhạc và biên đạo múa biểu diễn bạn nhạc này tại phố cổ Hội An với sự tham gia của nhiều thiếu nữ Hội An lúc bấy giờ. Ngoài ra, để tưởng nhớ đến nhạc sĩ tài hoa, trẻ tuổi này, nhạc sĩ La Xuân đã viết bản nhạc “Mộng Doãn Chánh” nghĩa là mơ về Doãn Chánh (tức La Hối). Sau này được dịch là “Hội An ngày về”. Dây cũng là một bạn nhạc gây ấn tượng đối với người Hội An, Quảng Nám nói chung, người Hoa ở Hội An nói riêng.
Hiện nay các di cảo của cố nhạc sĩ La Hối được bà con thân tộc họ La ở Hội An trân trọng gìn giữ. Trong đó người giữ được nhiều di cảo và kỷ vật nhất là nhạc sĩ La Gia Quảng, người cháu ruột của cố nhạc sĩ Doãn Chánh.
                 
Nguồn trích từ Tạp chí “KTNN” số 705 (10-3-2010), bài của Tống Quốc Hưng    

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

NGÀY TÌNH YÊU VALENTINE 14/2 - Nguyễn Hồng Trân


           

Hằng năm cứ đến ngày 14 tháng 2 là không khí “ngày tình yêu” lại rộ lên một cách tự nhiên và sôi động. Nhất là đối với tầng lớp trẻ, họ coi đó là một dịp thể hiện sự lòng nhiệt tình của mình đến người yêu quý.

Trong ngày đó, người ta thường tìm mua những tấm thiếp đẹp cài lên chùm hoa đẹp, có ý nghĩa về duy trì tình yêu giản dị, tình yêu trong trắng, tình yêu cao quý, tình yêu chung thuỷ v.v… để đem đến tặng cho người yêu thương. Nếu người yêu thương ở xa thì thì chọn mua món quà gì đấy thật ý vị dễ thương để gửi đi cho kịp thời mà đừng để quá ngày Valentine 14 tháng 2.

Trong những thập kỷ trước, ngày này người ta chưa chú ý lắm, nhưng từ sau năm 2000 đến nay, đời sống tinh thần của mọi tầng lớp nhân dân lên cao nên người ta coi ngày Valentine là một ngày đáng kỷ niệm nhằm mục đích tôn trọng tình yêu và đừng để cho tình yêu trở nên nhạt nhoà, tệ bạc…
Tại thành phố Huế chúng ta, cứ  sắp đến ngày tình yêu Valentine này cũng không kém phần vui tươi, sôi động. Các hàng hoa có nhiều lẳng hoa đẹp, thiếp chúc mừng đẹp đẽ đa dạng được bày bán ở các ki-ốt. Người ta theo nhau đi mua để tặng cho người yêu thương mà không kể đắt rẻ. Có những “đại gia”, “mạnh thường quân”, ngoài hoa và thiếp chúc mừng ra còn sắm những vật kỷ niệm đắt tiền để tỏ lòng mình tha thiết, yêu quý hết mình, không đắn đo, tiếc tiền tiếc của…
Sự tích về ngày tình yêu Valentine như thế nào mà người ta say mê với một tinh thần hăng hái như vây? Nhân dịp này, tôi xin giới thiệu với quý vị về nguồn gốc xuất xứ của ngày ấy.

Ngày hội này ra đời ở La Mã cổ đại ,từ hồi nơi đây đạo Cơ đốc còn chưa ngự trị và được gọi là ngày lễ Lupercalia. Lúc bấy giờ là  như một lễ hội Festyval với các trò chơi tình yêu, tình dục để tôn vinh nữ thần Juno-Nữ thần bảo trợ hôn nhân. Khi đó lễ được tổ chức không phải là ngày 14 mà là ngày 15-2. Hàng năm, trước ngày hội tình yêu này, các cô gái viết tên mình vào một tờ giấy và bỏ vào thùng thư. Sau đó các chàng trai rút thăm rồi gắn những mảnh giấy quý giá đó rồi chạy ra quảng trường tìm cô gái có tên trong mảnh giấy. Cứ việc tìm người nọ đến người kia và rồi sẽ gặp được người tình duyên số của mình.... Yến tiệc vui tươi, múa nhảy sôi nổi cả đêm. Sau đó là hôn nhân gia đình, con cái...

       Nhưng về sau, khi Hoàng đế Claudius II lên cầm quyền thì mục đích ban đầu của tục lệ này không còn nữa. Vì Hoàng đế này đã lập kế hoặch chiếm những vùng đất mới. Cho nên ông ta buộc tất cả đàn ông phải rời bỏ gia đình để đi chinh chiến. Ông cấm đoán hôn nhân. Từ lúc ấy, ngày hội Lupercalia biến thành một ngày hội trác táng hoàn toàn.

Những người Cơ  đốc giáo đã quyết định biến “ngày hội thân xa” thành  “nghi lễ lãng mạn” và để gạt ra khỏi lịch ngày hội Lupercalia, họ tổ chức sớm hơn một ngày(tức 14-2). Cũng do vậy họ thay một Nữ thần Juno bằng một vị thánh Cơ đốc giáo. Họ chọn thánh Valentine. Valentine là một linh mục đã vi phạm lệnh cấm hôn nhân. Ông vẫn tiếp tục bí mật làm lễ kết hôn cho mọi người trong nhà thờ. Vì có kẻ trong đạo tố giác, nên ông linh mục bị bắt và kết án tử hình.

Theo truyền thuyết, khi ở trong tù, ông Valentine làm được một  điều kỳ diệu. Đó là ông đã chữa cho cô  con gái viên cai ngục khỏi bị mù. Khi mắt cô con gái sáng ra và trông thấy Valentine và liền yêu ngay. Trước hôm bị xử tử, ông viết thư vĩnh biệt cô gái. Trong thư này có dòng chữ: “Valentine người yêu em”.

Có thể do nhà  thờ tô điểm thêm cho cuộc đời của  ông linh mục Valentine, nhưng không có một tư liệu lịch sử nào chính xác về chuyện này. Về sau, có người làm ra tấm bưu thiếp Valetine đầu tiên có lẽ là một người Pháp- Công tước Charles d’ Orléans vào năm 1415. Lúc bấy giờ ông đang bị giam trong nhà tù   Anh quốc nhưng vẫn gửi về cho vợ được một bức thư tình. Ngay trên các mặt tường phòng giam, ông cũng viết chi chít những vần thơ tình yêu dành cho người vợ thương yêu đang xa cách mình. Cho nên theo gương ông, người Pháp vốn “ga lăng”  nên cũng hay viết thư tình bằng thơ trên các tấm thiếp Valetine.

Từ thế kỷ  XVI, việc gửi bưu thiếp trong dịp Valentine 14-2 đã trở thành tục lệ không những ở nước Pháp mà lan ra nhiều nước ở Châu Âu và nay thì lan tràn sang cả Châu Á. Ở Việt Nam ta ngày nay đã trở thành thói quen tự động tưởng nhớ đến ngày đó trên các phố phường đều có bán hoa rầm rộ không những phục vụ cho lớp trẻ trong tuổi yêu đương mà còn phục vụ chung cho những ai nhớ đến những kỷ niệm êm đẹp mặn nồng của tình yêu bền vững cho đến tuổi già nua tóc bạc...

Món quà cho “Ngày Tình yêu” thường là bó hoa kèm theo tấm bưu thiếp là những món quà trang sức nho nhỏ dễ thương có hình trái tim, thần tình yêu, hình hoa lá, chim bướm v.v...
                                                                                         NHT
                                                                                                                                                                                    
Tài liệu tham khảo:
1-Minh Hằng-Báo  “Tiền Phong” số 2 -2002.
2-Tạp chí “Thanh niên” 1999.
3-Brintannica (Bách khoa toàn thư các bài báo chuyên đề) -1985 và 2002.