CHUÔNG NGÂN
Thương nhau chẳng đến với nhau
Niềm riêng, riêng những khổ đau chất chồng
Chuông ngân vọng tới thinh không
Chiều đông lạnh giá khóc thầm tái tê
Thôi thì bỏ hết ta về
Vào chùa lậy phật, bồ đề mát xanh
Tâm ta được chút an lành
Câu thơ xin trả cho anh ngày nào
Ngoài trời gió thổi lao sao
Cho lòng ta nhẹ tình nào trả - vay
Bạn - ta không có những ngày…..
Thơ xưa.
KHI NÀO
Khi nào anh nói yêu em
Khi nào hôn nhẹ ở trên mái đầu
Khi nào hôn mắt thật lâu
Khi nào hôn má đào nâu phớt hồng.
Khi nào hôn môi nồng nồng
Khi nào ôm chặt vào lòng đắm say
Chỉ là một thoáng mây bay
Một giấc mơ đẹp những ngày xa xưa.
Tây Ninh, tháng 10-2012
NGỌC TÌNH
nguyentinhtn@yahoo.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét