Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Đã yêu em hãy yêu cả khuyết điểm

Anh nói anh thích con gái da trắng, tóc dài, dịu dàng và tâm lý. Em lại chẳng thế!

Em không hoàn hảo. Không ai hoàn hảo trên đời này cả. Nhưng em vẫn hy vọng có một ai đó sẽ chấp nhận một cách hoàn hảo những gì chưa đẹp ở em.

Lúc mới biết nhau, anh nói anh thích con gái da trắng, tóc dài, dịu dàng và tâm lý. Em lại chẳng thế. Em tóc ngắn như con trai, da chẳng trắng lắm và nói chuyện hồn nhiên vì đã quen chơi với mấy cậu bạn.

Em vốn chẳng phải tuýp người anh thích (Ảnh minh họa)

Anh nói anh thích nhìn con gái mặc váy, vì nó trông nhẹ nhàng và bình yên đến lạ. Em không thích váy. Em thích quần jeans và những chiếc áo màu mè, rực rỡ. Chúng khiến em thấy mình khỏe khoắn và lúc nào cũng sẵn sàng dịch chuyển.

Anh nói anh không cần bạn gái mình cao, nhưng cũng phải ở mức “vừa vừa”, chứ đừng có chân ngắn, mét rưỡi. Vậy mà em lại hội tụ đủ cả hai yếu tố ấy. Nên chúng mình chỉ dừng ở mức “người quen”.

Anh nói anh muốn có bạn gái để cuối tuần có thể chở cô ấy đi mua sắm váy áo, ngắm cho cô ấy thứ này, thứ kia thay vì đứng đợi mẹ hay mấy cô chị gái ra vào hết shop này shop nọ trong khi mình chỉ được đứng trông xe.

Em lại không thích mua sắm. Vì gu ăn mặc của em vốn đơn giản. Và thay vì mua sắm, em nghĩ mình có thể dành tiền cho nhiều thứ vui khác.

Nên chúng mình mãi chỉ là “người quen”.

Cho tới khi anh ngỏ lời. Anh nói anh đã quen với cô gái tóc ngắn, chân không dài, chưa bao giờ mặc váy và chẳng bao giờ mê mua sắm là em. Anh thích nhìn em cười nói. Anh gặp em mỗi ngày là cảm thấy vui vẻ, dù có lúc cảm giác như đang nói chuyện với cậu bạn thân chứ không phải một cô bạn gái.

“Bạn gái”. Đúng là từ đó! Anh muốn em là bạn gái của anh, chúng mình là gì đó của nhau. Thôi không là “người quen” nữa.

Liệu những gì em có đã đủ níu giữ một chàng trai? (Ảnh minh họa)

Em phân vân, em nghĩ ngợi. Em vẫn tự tin vào bản thân mình, nhưng những gì em có và sự tự tin ấy liệu đã đủ níu giữ một chàng trai? Liệu có ngày nào anh sẽ xiêu lòng vì những cô gái thích mặc váy xung quanh? Liệu có khi nào chán nhìn cô chân ngắn bên cạnh, anh sẽ theo những cô chân dài, xinh đẹp và “đúng tuýp người anh thích”?

Rồi em nghĩ tới chuyện thay đổi mình. Em tính sẽ thử mua vài chiếc váy, bỏ lại áo phông và quần jeans để trở thành cô “người yêu” anh từng muốn. Nhưng khi biết em có ý định, anh nói “Đừng, với anh như thế là đủ. Hãy cứ là em thôi!”.

Em choàng tỉnh. Em biết mình đã được yêu. Em biết em lại được là em, nhưng có thêm anh bên cạnh.

Nhưng hôm nay, em sẽ bỏ lại quy tắc của mình một chút. Mình sẽ cùng nhau đi mua sắm, được không anh?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét