Cái tin em bước vào giai đoạn chuẩn bị cho một đám cưới không xa không làm lũ bạn thân tò mò, háo hức bằng chuyện anh đã cầu hôn em như thế nào. 25 là cái tuổi lưng chừng giữa cô gái 20 căng tràn nhựa sống và người đàn bà đằm thắm tuổi 30. Vốn dĩ đã đan xen giữa mộng mơ và thực tại, nên khó trách lũ bạn cứ mong chờ vào câu trả lời về lời tỏ tình ngọt ngào, lãng mạn từ em.
Anh đã cầu hôn em như thế nào anh nhỉ? Không quà, không nến, không hoa,
không bàn tiệc hay không gian lãng mạn, không cả chiếc nhẫn đính hôn mà
em thường nghe kể, anh chân thành trao cho em lời cầu hôn bình dị như
nếp sống hằng ngày. Đi dự đám cưới bạn về, anh nắm chặt tay em, và khẽ
nói: "Năm nay mình đám hỏi nha em?". Em phụng phịu, không thèm, ai lại
cầu hôn như thế! Anh chỉ cười hiền không đáp.
Những ngày tiếp theo, anh luôn mang đến cho em những bất ngờ nho nhỏ,
những lời cầu hôn giản dị, nhẹ nhàng. Biết nhau từ ngày còn là những cô
cậu học trò lớp 6, yêu nhau ngót nghét sáu năm trời, em chưa bao giờ hết
bất ngờ vì anh. Anh nấu cho em những món ngon em chưa từng thử, kèm
theo câu chuyện giữa bữa cơm: "Em sẽ nấu cho anh ăn mỗi ngày nha G".
Những buổi chiều dạo bờ sông mát rượi, anh khẽ siết chặt tay em, lém
lỉnh: "Em sẽ làm cô dâu trong tiệc cưới của anh".
Mỗi ngày trôi qua, anh đều trao cho em một lời cầu hôn nhẹ nhàng như
thế, nhưng đằng sau lại là một quá trình chuẩn bị chu đáo và kỹ lưỡng
nhất. Anh đã thu xếp và dành dụm để sau khi cưới mình có nơi chốn đi về,
một mái nhà nhỏ để em không vất vả ở nhà thuê. Anh lên ý tưởng về đám
cưới và tỉ mỉ chuẩn bị từng chút một, rủ rê em đi đánh bóng sợi dây bạc
chỉ để lồng vào tay nhau hai chiếc nhẫn có khắc tên anh và em. Anh nói
anh muốn trao cho em chiếc nhẫn đính hôn giữa sự chứng kiến của hai gia
đình, vì anh muốn nó thiêng liêng hơn bao giờ hết. Anh kéo em vào “kế
hoạch tác chiến” của anh một cách nhẹ nhàng, tự nhiên. cùng phấn đấu,
cùng làm việc, cùng chia sẻ những mong muốn về cuộc sống hôn nhân hạnh
phúc.
Anh nói: "Anh không đủ lãng mạn để có thể làm những chuyện mà em muốn
hay như người ta vẫn thường làm, nhưng anh đủ yêu thương để mang lại cho
em những điều tốt đẹp nhất mà anh có thể. Cầu hôn hay đám cưới, đều là
những niềm vui trong cuộc đời mình, anh muốn nó trở thành niềm vui và
hạnh phúc mỗi ngày của em, được không?"
Anh à, hình như em vẫn còn nợ anh một câu trả lời, dù những gì mình
đang nỗ lực thực hiện đã thay câu trả lời của em rồi. Anh yêu, em đồng
ý, đồng ý làm vợ của người đàn ông em yêu thương nhất, đồng ý làm mẹ của
những đứa con xinh xắn sẽ gọi anh là ba, đồng ý ở bên anh đến suốt cả
cuộc đời, đồng ý để mỗi sáng thức giấc lại nhận được lời cầu hôn từ
những điều bình dị nhất…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét