Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Thơ tình: Như đã mất nhau

Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu
Những ưu tư vẫn còn nhiều chất chứa
Như vẫn còn đây những mong manh lời hứa
Anh quên những gì sau được mất lúc xưa?

Còn nhớ không anh những lần đón đưa
Hay mưa đã làm nhạt nhòa ngày cũ?
Lời nói vô tâm sao anh quá phũ?
Em bây giờ là tình cũ có phải không?

Anh quên những gì anh có nhớ không?
Nỗi buồn nơi em anh chưa vội thấy
Vẫn là em, chỉ là em vẫn vậy
Riêng có một người đã vội đổi thay

Đông sắp sang rồi, cơn gió heo may
Em xao xác trong những chiều nổi gió
Là bởi vì em cô đơn bé nhỏ
Nên gió hững hờ làm buốt lạnh tim em?

Mình giờ chẳng như lúc mới quen
Cũng chẳng phải người yêu như ngày trước
Mình là ai sau những mất được?
Là những người dưng chẳng lạ chẳng quen

Nỗi buồn nơi em nỗi nhớ không tên
Anh bận rộn với người yêu nào đó
Hụt hẫng nơi em chông chênh gục ngã
Không biết là anh đã vui chưa?

Mưa giấu giúp em, em lại dối mưa
Vậy ai giấu những buổi trưa bên người ấy?
Em mong manh quá tình yêu nào có phải vậy
Anh đổi tình mình lấy tiếng chua cay

Anh hối hận rồi anh muốn sao đây?
Quay về lại tiếng yêu như xưa đó
Vậy những đau thương, tin yêu vụn vỡ
Anh tính sao với những lầm lỡ chết người?

Sao không thương yêu để phải chia đôi?
Sao chẳng là anh của ngày xưa em gặp
Sao anh không sống với những cảm xúc rất thật
Anh kiếm tìm gì ở thứ chỉ thoáng qua?

Khi anh say đắm, nồng nàn bên người ta
Anh có nhớ những gì mình đã có?
Người ta cho anh vui, cho anh nhiều hơn thế
Cho cả...em chẳng thể cho anh

Thương yêu đậm sâu kết thúc quá nhanh
Có đánh đổi nào cao hơn sự chọn lựa?
Muôn vàn câu nói giờ đây là vô nghĩa
Em không muốn buồn thứ tình cảm đã quá xưa

Anh liệu có buồn những gì đã quá xa
Vĩnh viễn mất đi không thể trở lại
Đã mất nhau rồi, xa nhau mãi mãi
Mối tình đầu sao em chôn giấu tận đáy tim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét