Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

Chào anh, người lạ từng quen!

Có những lúc nỗi buồn là bất chợt, trong lòng cảm thấy man mác mà chưa hiểu vì đâu. Có thể tôi không phải là kẻ thứ ba vì người thứ hai chưa xuất hiện, nhưng luôn là người thừa trong trái tim anh. Và từng ngày, từng giờ, từng giây, từng phút sống dằn vặt với những kí ức hay hoài niệm nào đó, về một ai đó là anh! Đau lắm.. Là một vết thương không chảy máu nên chẳng bao giờ khô để mà lành.
Hạnh phúc lắm khi có cái cảm giác anh là của mình. Nhưng ngắn ngủi quá, niềm vui ấy được tính bằng từng giây, từng phút và rồi lại trở thành hai người dưng như chưa bao giờ gặp. Quen nhau, đến với nhau thân mật, tình cảm khi ấy thắm thiết lạ kì lắm nhưng giờ chỉ là vu vơ vậy thôi. Biết trước sẽ không bao giờ là của nhau vậy sao say sưa để rồi giờ đây, lúc muốn xa nhau có trăm nghìn tiếc nuối.
Thư tình: Chào anh, người lạ từng quen! - 1
Tại sao anh mãi gieo đau thương cho con tim này (Ảnh minh họa)
Đã biết không hề đắm đuối tại sao anh mãi gieo đau thương cho con tim này. Chua chát trong từng lời nói để cào xé mỗi suy nghĩ trong tôi, để tôi thấy mình là kẻ thất bại, là kẻ ve vãn anh ư... Nực cười! Điều đơn giản mà tôi cần khi còn muốn ở bên anh là cảm giác được yêu thương, được nâng niu và làm người phụ nữ yếu đuối... chứ không phải như ai đó chỉ cần thứ dục vọng trên  danh nghĩa tình nhân, cần thì gọi, chán thì xua!
Không phải một mình tôi mà bất kì người phụ nữ nào dù có lụy tình tới nhường nào thì giờ đây trái tim cũng chỉ còn lại những mảnh vụn, mảnh vỡ của cái thứ chưa bao giờ là tình yêu đó. Anh muốn tôi phải nghe anh nhưng anh đã bao giờ nghe được nhịp từ trái tim tôi? Dừng lại nhé, dừng lại thôi. Đây là điều anh còn đang lưỡng lự? Và cũng dừng trước khi sự thù hận về anh trong tôi kịp tàn phá cuộc đời của anh. Cảm ơn anh vì một năm vừa qua... Chào anh, người lạ từng quen!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét