ngả vào bụi chuối sau hè
bóng xuân lẫn bóng mẹ đè hoàng hôn
nhà quanh năm thiếu đàn ông
quay qua quay lại đụng cong chân bàn
bố đi thuở lũy tre làng
xanh liền liệt bóng nằm ngang ngõ chờ
vài con nít chạy hớt hơ
tết sang năm nhớ ông ơi quay về
hai hàng cau rủ tàu tê
nghe nho nhỏ gió thổi thê thiết lời
lùa gian cửa nửa cánh rời
bóng xuân kẹp giữa bóng người nhỏ nhoi
hắt lên tường bóng đêm soi
mỏ xưa xửa gõ giục đòi áo cơm
chân dờn dập bước khuya trơn
đuốc lòa xòa tỏ rõ đường ta đi
tết nay đợi với thẽ thì
những say đắm lắm nhưng vì xa xôi
bóng xuân nhòa nhập bóng tôi
đổ kềnh ra góc buồn côi cút buồn ...
Bình Địa Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét