Mình lại xuống dốc Tòa bên nhau
Sao mỗi bước cứ ngại ngần em nhỉ?
Kia rồi ba nhịp cầu Quan ngày nào
Chợt trẻ lại như khoảng trời đô thị
Ba nhịp cầu khoác áo mùa xuân
Đôi bờ rạch lại gần nhau rồi đó
Chợt nghe đời mình bỗng dưng bé nhỏ
Chiều tan trường qua phố nắng phai dần
Em dừng lại một bên đường đi bộ
Chảy qua cầu dòng rạch nhỏ trong xanh
Đâu những bóng ghe chài giăng lưới cá
Mái nhà sàn nghiêng sóng nước lung linh?
Mình qua phố Tây Ninh sao lạ lẫm
Vết rêu phong trăm năm cũ xa rồi
Những tầng mới lưng trời nhìn đăm đắm
Phải không em như một giấc mơ thôi!
Mình lại qua cầu Quan đông vui
Như là chợ hoa xuân ven bờ rạch
Nép vào anh, em, một cánh hoa đời
Còn hoa nào hơn giữa nghìn hương, nghìn sắc ?
Ngày xưa cầu đưa ta gặp tình đầu
Giờ lại dẫn ta đi tìm kỷ niệm
Cầu, nhân chứng của bao lần hò hẹn
Mình biết ơn mà biết nói làm sao?
Mình lại lên đốc Tòa bên nhau
Cầu phía sau lưng mà lắng trong tiếng thở
Nếu không có ngày xưa thì có gì để nhớ
Để muôn đời yêu tha thiết cây cầu !...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét