Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

NƠI ẤY LÀNG QUÊ - Hiến Minh




Làng quê ấy có tên Lương Điền
Bên dòng sông mát ngọt Ô Lâu
Mang cái tên thanh âm dịu nhẹ
Nếp ân tình đời đã trộm yêu

Đời trộm yêu em mái tóc dài
Thơm hương bồ kết thuở mười hai
Thương đôi mắt đen màu bồ hóng
Má ửng bần quân nắng Bến Doi

Nơi địa linh vang bóng một thời
Binh hùng, oai Chúa (*) dậy phương xa
Mô súng tầm cao soi bóng giặc
Bãi Voi, Trưa Ngựa, trấn Sơn Hà

Nơi những chàng trai bước lữ hành
Thác Ma tự cổ suối ân tình
Bao kiếp tha phương hoài cố quận
Dâng nguồn cảm khái phút xao lòng

Nơi ấy nhen lên vạn ý tình
Nhớ Cồn Lại Chó hái mốc sim
Tắm bãi Cồn Tàu mò ốc hến
Ướp hương chanh sả biết mô tìm

Nơi lưỡi còn răm ngứa đáu nưa
Ớt tươi muối hột chắm chiều mưa
Nơi có vườn cau thi nhau bạp
Bắt chim rặt rặt ... Mạ ăn trầu

Nơi ngút mắt xa bãi lúa vàng
Đồng Đưng, Sép Nội đệ nhất điền
Trắng cánh có thơm bèo Bến Đội
No dưa chuối kiệu, nấm hương tràm

Nơi ngọt canh khoai đỏ tép đồng
Trộn rau xục xạc, nước Khe Rồng
Ấm lửa rơm cả nhà chan húp
Mắt xè cay tháng rét thu đông

Nơi đó say đâu chỉ một lần
Con Dề, con Mạp thuở tung hoành
Con Cui dưới Làng Rào khiếp bóng
Chú Chảng cụp đuôi bãi Phú Xuân

Nơi có chàng trai mô xứ xa
Mang người con gái nhỏ quê ta
Để ai dỗi hận mình sơ sẩy
Đem biếu đời mất một cánh hoa



Ai đi ai ở vấn vương lòng
Mơ màng mắt thiếu nữ bên sông
Mang cả hương đồng thơm nội cỏ
Theo cánh cò bay dạt bốn phương...

Hiến Minh
lehieusacomreal@gmail.com

Chú thích: (*) Chúa Nguyễn Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét