Đã hẹn gặp, bao giờ mới gặp?
Mái đầu xanh, nay đã ngả trắng rồi
Xưa lỡ hẹn đến nay đành không hẹn
Thời gian xưa, con người cũng phải xưa
Thôi chia tay, xa mãi chẳng bao giờ
Còn có thể như ngày xưa nữa
Hãy khóc đi trái tim nhỏ bé
Nụ hôn đầu ta mãi mãi mất nhau
Bến sông quê giờ hoang vắng đìu hiu
Trước chờ đợi nay còn chi chờ đợi
Bóng người xưa càng xa, xa vời vợi
Cuộc tình xưa, tình lỡ, lỡ mất rồi
Sông Thơ ơi, có nhớ lúc đầy vơi
Vô tình quá mà cứ trôi đi mãi.
Ngọc Tình
nguyentinhtn@yahoo.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét