Đêm Đà-Nẵng đường bên sông rực rỡ
Ta nhớ sao Đà-Lạt phố trời xanh
Qua sông Hàn nhìn mặt nước long lanh
Hồn bay đến Xuân-Hương hồ gió lộng.
Đây muôn sắc còn nơi em thơ mộng
Đây đèn hoa còn nơi ấy trăng thanh
Đây một mình, chỉ có một mình anh
Còn nơi đó có ai cùng trăng nước?
Em có nhớ hay quên lời hẹn ước?
Ta vẫn mơ vẫn đợi phút tương phùng
Cả hồn ta cơn gió lạnh mông lung
Em đầu núi, có mong không buốt giá?
Đời trăm lối, hai chúng mình hai ngã
Ước mơ chung chỉ gối mộng mà thôi
Nhớ nhung chi, chỉ giây phút bồi hồi
Để hồn gởi cho nhau nhiều ảo tưởng.
Đêm Đà-Nẵng bước chân hoang vất vưởng
Nhớ làm sao Đà-Lạt mến và thương!
Trước và sau đời vẫn cõi vô thương
Đây và đó sao xa vời quá đỗi ?!
Châu Thạch
truongvantran@hotmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét