Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Hãy vui vẻ phớt lờ mọi chuyện anh nhé

Có lẽ rồi mọi thứ cũng qua, thời gian sẽ là liều thuốc hữu hiệu xóa nhòa tất cả... nhưng không biết  ngày đó mình còn có thể cười nói bên nhau nữa không khi búa rìu dư luận khiến chúng ta trăn trở và suy nghĩ.
Tình cảm chúng ta không sai nhưng có lẽ cả hai đã biết nhau quá muộn màng khi mọi thứ như được an bài nên mình trở thành hai kẻ tội đồ trong mắt bạn bè, người thân...
Em biết chúng ta cũng là hai con người bình thường nên dù cố gắng động viên nhau không sao đâu cố lên vượt qua tất cả nhưng cả em và anh đều đang rất lúng túng trước búa rìu dư luận, áp lực người thân.
Người ta có thể nói em là con đàn bà lẳng lơ bán mình để đạt được mục đích, có thể nói anh là thằng đàn ông lăng nhăng, đa tình...nhưng rốt cuộc họ lại không thể sống thay cho cuộc đời của cả hai.
Mình sống cho mình, vì mình nhưng trong điều kiện hiện tại thì mình đã trở thành hai kẻ tội đồ đáng bị lên án... Em thật sự thấy buồn và mệt mỏi vô cùng khi chứng kiến sự bế tắc trong tình cam của chúng ta, chứng kiến anh hàng ngày với ánh mắt mệt mỏi, bước chân nặng trĩu và cái nhìn ưu tư.
Em thật sự bối rối và không biết phải làm như thế nào để chia sẻ cùng anh. Đôi lúc em tự hỏi có phải tại mình quá dễ dãi nên đã đẩy anh vào con đường của ngày hôm nay, hay đúng như anh nói chúng ta thật sự đã tìm được nhiều điểm chung nên mới có nhau trên cuôc đời này...
Hãy vui vẻ phớt lờ mọi chuyện anh nhé - 1
Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nên đôi lúc cũng phải chấp nhận mà sống (Ảnh minh họa)
Tiến ư? Tiến bằng cách nào khi chúng ta có quá nhiều vấn đề cần giải quyết... Dừng lại ư? Dừng bằng cách nào khi hàng ngày chúng ta vẫn rất cần có nhau, dù là công việc hay đời sống chúng ta cần sự chia sẻ, động viên nhau vượt qua những khó khăn. Điều quan trọng là hình như thật sự mình yêu và lo nghĩ cho nhau mọi lúc mọi nơi... Dù bây giờ đi con đường nào cũng phải có sự tổn thương và đau khổ nhưng em biết rằng chúng ta chỉ có một lần để được sống nên nếu không có sự lựa chọn đúng đắn thì chúng ta đã sống hoài sống phí.
Ngay lúc này em cũng không thể đưa ra lựa chọn chính xác cho cả anh và em nhưng em chỉ chắc chắn một điều em là thật lòng muốn được cùng anh đầu bạc răng long, muốn cùng anh đi hết quãng đường còn lại. Nhưng vì anh, vì danh dự và sự tự tôn mà anh vất vả xây dựng trong thời gian qua... vì các mối quan hệ gia đình, xã hội không cho phép nên em sẽ giữ lại tình cảm này cho riêng mình và âm thầm bên cạnh hay có mặt khi anh cần. Điều duy nhất em muốn là anh được bình an, hạnh phúc để sống... nếu là mong muốn và nguyện vọng của anh em đều có thể làm.
Anh! Cuộc sống là vậy, không phải lúc nào cũng như ý và theo sắp đặt của mình, nên đôi lúc cũng phải chấp nhận mà sống.
Cũng nhiều người nói với em rằng em có năng lực, em nhanh nhẹn, và thức thời nhưng sao đối với chuyện tình cảm lại thiếu thông minh và quyết đoán đến vậy! Nhưng em cũng biết chắc một điều rằng có những chuyện không thể dùng lý trí... Có lẽ anh thật sự đang rất mệt mỏi và khó khăn trong khoảng thời gian này, anh đang tìm mọi cách để kìm nén mọi cảm xúc mình có để xoa dịu không khí trong nhà lấy lại bình yên... Em luôn tự trách mình là em đã gián tiếp làm đảo lộn cuộc sống của anh. Nếu hôm đó em có câu trả lời dứt khoát có lẽ anh sẽ không phải lo lắng, có lẽ không có chuyện như ngày hôm nay... nên em đã cố gắng làm bằng mọi cách miễn anh có thể cười và vui vẻ nhưng thật sự vẫn thấy bất lực vô cùng.
Anh à! Nếu đã vậy anh có thể vui vẻ phớt lờ mọi chuyện để sống được không anh... Em sẽ đợi và âm thầm bên anh cho đến lúc anh có thể vui vẻ trở lại. Em luôn ủng hộ mọi quyết định của anh dù khó khăn em cũng sẽ vượt qua...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét