Tháng 5 sẽ trở lại, nhưng tuổi xuân và ngày tháng tung tăng trong màu áo trắng mãi nằm lại trong cuốn nhật ký, trong những bức ảnh.
Mộc Diệp Tử
Tháng 5, tôi nhặt cánh phượng vĩ cháy rực trên tay báo hiệu mùa thi
đang đến rất gần, tôi biết cuộc đời vốn dĩ là những gặp gỡ rồi chia ly
thế nhưng tôi vẫn không ngăn được những giọt nước mắt buồn thương…
Kết thúc sẽ là khởi đầu mới, như những lần tháng 5 về, mùa thi tới,
trải dài trong 12 năm học đằng đẵng là những cuộc chia tay bạn bè mà
chúng ta đều đã dần quen, thế nhưng, cuộc chia tay lớp 12 vẫn luôn là
một nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời một người. Chia tay để trưởng
thành, để trải nghiệm nhiều hơn cuộc sống, để tạm biệt hết những mộng mơ
và vô tư học trò, rồi sau đó, mỗi người sẽ đi trên con đường riêng với
những buồn vui của mình và thấu hiểu nỗi cô đơn như một người bạn trong
hành trình đi tới.
Tháng 5 sẽ khép lại cuộc đời của nhiều người và có thể mở ra một chân
trời hoặc tươi sáng, hoặc vô vọng, nhưng những kỷ niệm ngày cuối cấp
trong veo sẽ là món quà theo suốt trong cuộc đời, để những ngày tháng 5
nào đó, khi nhớ lại, chúng ta đều thấy bồi hồi nhớ thương…
"Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay.
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay.
Có tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành mà ngoảnh lại buồn hơn…”
Chỉ lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành mà ngoảnh lại buồn hơn…”
Tháng 5, rồi sẽ trở lại nhiều lần nữa, nhưng tuổi xuân và những ngày
tháng tung tăng trong màu áo trắng sẽ mãi mãi nằm lại trong những cuốn
nhật ký, trong những bức ảnh, trong những bưu thiếp học trò.Nhưng dù
vậy, chúng ta vẫn có một thời thanh xuân sôi nổi ở trong tim. Và như
thế, chúng ta sẽ mãi sống với một trái tim son trẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét