Mối tình đầu của tôi đến rất nhẹ nhàng và ra đi cũng như vậy.
Tôi bắt đầu yêu từ năm thứ 1 đại học, em cũng là sinh viên năm 1, vì chưa yêu ai bao giờ nên tôi rất bỡ ngỡ. Tôi gặp em khi chuyển phòng trọ qua lời giới thiệu của bạn, phòng của tôi và em sát vách nhau. Chúng tôi đều ở chung phòng với 2 người bạn, 2 phòng rất thân với nhau. Rồi một hôm tôi nhắn tin vào số của em, tôi và em trò chuyện vui vẻ càng bất ngờ hơn khi em cũng bảo thích tôi, thế là tình yêu tôi bắt đầu từ những dòng tin nhắn với em. Em là một người con gái của gia đình, em biết nấu ăn, làm việc nhà, em lo lắng chăm sóc tôi chu đáo, em cũng hay sang lấy quần áo của tôi giặt giũ.
Tình yêu ngây thơ của chúng tôi cũng đã vượt quá giới hạn, từ giây phút ấy tôi đã xác định cưới em. Nhà tôi và nhà em cách nhau 130km - khoảng cách đó đối với mẹ tôi là quá lớn, mẹ đã không đồng ý cho tôi yêu em.
Chúng tôi chia tay được một tuần rồi lại quay lại cùng nhau cố gắng thuyết phục gia đình. Tình yêu đẹp ấy cứ thế đến năm thứ 3, vì tôi nợ quá nhiều môn nên chuyển về quê học, tuy khoảng cách xa nhau nhưng lòng vẫn hướng về nhau. Đến năm cuối đại học của em, gia đình em đã bảo tôi rằng đồng ý cho hai đứa yêu nhau nhưng phải xin việc ở quê tôi. Tôi vui mừng hạnh phúc khi nghe nhà em nói vậy, việc còn lại là thuyết phục mẹ tôi, mẹ tôi là một người suy nghĩ thấu tình đạt lý sợ hai đứa xa lấy nhau khổ nên chưa đồng ý luôn được, phải có thời gian thuyết phục. Dần dần em và tôi cùng cố gắng giữ hạnh phúc ấy.
Tôi sẽ mãi mãi không quên em người mà tôi đã từng yêu
Và em về nhà trong thời gian đi thực tập, em xin làm ở quán cà phê khi thời gian rảnh rỗi, bắt đầu từ đó tính tình em đã thay đổi dần dần. Tôi không làm điều gì có lỗi với em cả, luôn quan tâm em hỏi han em ngày nào cũng vậy, và rồi em nói với tôi tình cảm của em đối với tôi không còn được như xưa nữa. Tôi lặng người đi và nghĩ hay là em có người khác... Những lúc em cần không có tôi ở bên an ủi chăm sóc, tôi chỉ có thể nhắn tin điện thoại hay gọi điện, con gái thường dễ xao động khi có ai quan tâm chăm sóc tới mình, tôi lại ở xa nên không thể đến bên em. Rồi tình yêu của chúng tôi kết thúc nhẹ nhàng như lúc mới yêu, em nói với tôi rằng rất quyết tâm khi nói ra điều ấy, tôi muốn em nghĩ lại về 4 năm của hai đứa nhưng điều ấy đối với em bây giờ chỉ là quá khứ thôi.
Tôi muốn viết tiếp cái kết cho chuyện tình của mình nhưng giờ không thể viết được nữa, 4 năm chỉ còn mấy bước nữa thôi mà giờ đây em lại vấp ngã không đi được tiếp cùng tôi, không muốn tôi dìu đi nữa. Tôi vẫn còn yêu em nhiều lắm, tôi là người sống về tình cảm, cú vấp ngã đó mong là cú ngã cuối cùng của em và em sẽ hạnh phúc với tình yêu mới.
Cám ơn em đã cho tôi biết thế nào là yêu. Giờ đây khi mọi thứ đã xa vời khỏi tầm với thì khó có thể chạm vào nhau 1 lần nữa, tôi tự hào vì vẫn là người chỉ yêu mình em. Mối tình đầu khó phai nhưng mong thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả, sẽ chỉ còn là những ký ức đẹp với nhau. Tôi sẽ mãi mãi không quên em người mà tôi đã từng yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét