Em không là những cánh trắng mơ hồ
Chỉ thấp thoáng cõi thiên thai huyền hoặc
Mà em chính là thiên thần có thật
Trên cõi trần, trên mặt đất này đây!
Cánh trắng đời em là áo trắng mây bay
Để lắng mãi vần thơ ai bối rối
Cho thơ được thay tiếng chim, tiếng suối
Dặt dìu reo quanh những bước thiên thần
Giữa những bức tường trắng lạnh xung quanh
Nồng mùi thuốc và mùi cồn quen thuộc
Lâu dần trở nên những gì không thiếu được
Như những điều gắn bó khó xa rời
Với riêng em nào khó hiểu em ơi!
Với đôi tay biết làm nên phép lạ
Phép lạ của trái tim luôn hối hả
Đập với nhịp đời khắc khoải, âu lo
Trong từng cơn sốt cao, trong rạn vỡ tiếng ho…
Trong giọt dịch truyền rơi tròn như nước mắt!
Phép lạ của niềm tin yêu chơn chất
Thắp lên mặt trời hy vọng sáng bừng
Xua bất hạnh đi qua cho nguồn sống trào dâng…
Trong mỗi phận người đang cần em thay đổi
Thiên thần của tôi ơi! tình em không biên giới
Em nói bằng vai áo thấm mồ hôi
Bằng những băn khoăn, trăn trở không rời
Đêm trực chầm chậm trôi, chầm chậm như giấc ngủ
Mà với em hạnh phúc nào hơn chứ!
Tôi vẫn chưa nói trọn được bằng lời.
Và mùa xuân như bất chợt kia rồi
Em lại đón bước giao thừa lặng lẽ
Vẫn trong cái không gian lâu rồi vẫn thế
Như chẳng có nét thơ nào mà thơ chẳng đâu hơn!
Biết chúc gì đây ngoài ước vọng dâng tràn
Mong xuân mãi dáng thiên thần nơi đó
Đôi cánh trắng vỗ dạt dào nhung nhớ
Giữa lắng sâu, thầm lặng đáy hồn ai?!
Xuân Quý Tỵ 2013
PHAN KỶ SỬU
kysuuttv@yahoo.com.vn
kysuuttv@yahoo.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét