DÁNG KHUYA
Lòng luống bâng khuâng những sự tình
Lên chùa niệm PHẬT với cầu kinh
Sao nghe trong dạ niềm hư tưởng
Vẫn để ngoài tai chuyện bất bình
Một áng xuân đi nào hẹn ước
Mấy cành hạ cháy đứng làm thinh
Liễu buồn rủ xuống bờ trăng rụng
Chìm với dáng khuya một bóng hình
LÊ VIÊN NGỌC
(ĐÀ LAT)
Bài họa 1:
TUỆ GIÁC
Cảnh vật quanh đây lắm đạo tình
Thanh hương tĩnh lặng cũng lời kinh
Sáng nghe gió gõ tâm hằng tịnh
Chiều ngắm mây trôi ý vẫn bình
Vạn pháp vô thường năng thốt gọi
Hạnh tròn bất nhiễm lặng âm thinh
Mong cầu đã nguội thân như thị
Bát nhã quán soi tỏ bóng hình
LÊ ĐĂNG MÀNH
Bài họa 2:
BÓNG TRĂNG
Lòng luống bâng khuâng những sự tình
Lên chùa niệm PHẬT với cầu kinh
Sao nghe trong dạ niềm hư tưởng
Vẫn để ngoài tai chuyện bất bình
Một áng xuân đi nào hẹn ước
Mấy cành hạ cháy đứng làm thinh
Liễu buồn rủ xuống bờ trăng rụng
Chìm với dáng khuya một bóng hình
LÊ VIÊN NGỌC
(ĐÀ LAT)
Bài họa 1:
TUỆ GIÁC
Cảnh vật quanh đây lắm đạo tình
Thanh hương tĩnh lặng cũng lời kinh
Sáng nghe gió gõ tâm hằng tịnh
Chiều ngắm mây trôi ý vẫn bình
Vạn pháp vô thường năng thốt gọi
Hạnh tròn bất nhiễm lặng âm thinh
Mong cầu đã nguội thân như thị
Bát nhã quán soi tỏ bóng hình
LÊ ĐĂNG MÀNH
Bài họa 2:
BÓNG TRĂNG
Tằm nhà tơ trao cuộn mối tình
Đôi bờ sinh tử thấy mà kinh
Hơn thua dục ý nào an ổn
Thắng bại xui tâm ấy khó bình
Nhìn áng mây trôi vào cảnh sắc
Nghe làn gió thổi tới hư thinh
Trăng vàng ôm bóng cành xuân mộng
Rụng xuống cho tôi lượm đóa hình
TRẦN NGỘ
(LÂM ĐỒNG)
(LÂM ĐỒNG)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét