NHẬP CUỘC RONG CHƠI
ta tưởng men đời không chếnh choáng
nhấp vài ngụm
đã thấy ngùi say
đường quê tỉnh giấc
ôi xa quá
gió động
mành trăng
bóng lắc lay
lắc lay
ta nhập cuộc rong chơi
chẳng biết nhà đâu
mấy tuổi đời
mãi miết mài gươm
toan chẻ sóng
giật mình
ngoài cửa
áng
mây
trôi
THÚ CHĂN TRÂU
Đất trời riêng một cõi mênh mông
Ta vẫn là ta thú mục đồng
Một nhánh roi gầy dong bốn hướng
Mấy vòng nón rách gạn sương đông
Sông đời còn bận triều lên xuống
Mắt cỏ nào vương chuyện có không
Trong nắng đọng lời chim hót khẽ
Đường quê gió mát bước thong dong
Thương Yến Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét