Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

LÃNG ĐÃNG TÌNH THƠ - Trần Bình



LÃNG ĐÃNG TÌNH THƠ

1. LẠ LÙNG

Lạ lùng chưa: tôi nhớ em
Như là cái tuổi mới quen … thuở đầu 
Mà nay sương tóc phơi màu
Nỗi niềm năm tháng dãi dầu nào hay…

*

Lạ lùng tay nắm bàn tay
Tôi như tìm lại cái ngày mộng du
Em không là của ngày xưa
Mà tim tôi đập nhịp tơ nhịp lòng

*

Hồng nhan đã bạc má hồng
Truân chuyên một kiếp vợ chồng phận đau
Còn chi nũa để cho nhau
Thuyền quyên ván lật nát nhàu đời hoa

*

Chao ôi duyên phận vậy a
Để em xoay vật ta bà mà chơi
Em làm tôi xấu hổ tôi
Sân si chau chút để rồi … ngẩn ngơ

*

Ông trời bắt tội làm thơ
Cho quen người đẹp cho khờ khạo yêu
Lơ ngơ lạc chốn mỹ miều
Quàng xiên bút mực mấy điều vu vơ




2. TRÓI BUỘC

"Nếu một ngày em trở nên lộng lẫy
Anh có đi tìm mộc mạc không anh?*
Rất có thể đằng sau câu đường mật
Những si mê cứ trói buộc ngon lành

Bỡi cái giống đa tình thôi em ạ
Chút lẵng lơ, lúng liếng ... chút vậy mà
Đời được mất sá chi ngày thanh sạch
Cứ mê ly đến bạc tóc, mồi da

Để hiện hữu trong anh, em là nhất
Dẫu đôi khi trăng gió hửng hờ nhau ...
Và say đắm cũng đắng cay mặn nhạt
Và tình yêu cứ thế mãi xanh màu


 * 2 câu thơ của Chị Chủm


THƠ TÌNH HAI CÂU 

1.   Tình yêu là cái chi chi
      Để hồn ta cứ đôi khi lạc vần ?

2.   Thơ tình viết nhiều cũng nhạt
      Lời yêu nói lắm cũng nhàm

3.   Những kẻ nói nhiều về yêu
      Chính họ chẵng hề biết yêu

4.   Đừng bao giờ tin con gái 
      Khi họ bắt đầu chớm yêu

5.   Những thằng con trai lẽo mép 
      Tình chúng bao giờ cũng hẹp

6.   Tôi viết ngàn câu tình tơ 
      Không dưới ngàn câu chẵng thật 
     
TRẦN BÌNH
Gio Linh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét