THÁNG GIÊNG BÊN MẸ
Con trở về bên mẹ chiều nay
Trời rét ngọt và mưa nhiều ơi mẹ!
Nén hương buồn ngậm ngùi nghi ngút cháy
Một mình con với mẹ một mình thôi.
Mới tháng giêng mà con tưởng lâu rồi
Mộ đã cũ và cỏ vàng nhiều quá
Nơi mẹ giờ không như tàu lá
"Bên ướt mẹ nằm bên ráo con lăn" .
Lời ca dao xưa như mũi kim châm
Mẹ ru đời con đến khi khôn lớn
Con biền biệt đi chân trời góc biển
Để mẹ buồn mà già trước tháng năm .
Con vô ơn thua cả loài chim
"Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội"
Thế mà đời con mãi hoài lầm lỗi
Đau đớn nào hơn tiếng mẹ thở dài.
Mẹ cả đời một nắng với sương hai
Mãnh áo rách giữa đồng không mông quạnh
Mò cua, bắt ốc - sáng mang, chiều gánh
Để lo cho cái học của đời con.
Thương dáng ai bao năm tháng mỏi mòn
Con trở lại bên bến đời quạnh vắng
Còn lại chăng lời ru xưa lắng đọng
Trong ráng chiều soi lẻ bóng cò bay .
Mẹ đi rồi mà có biết chiều nay
Con một mình bơ vơ bên mộ mẹ
Mẹ ơi! đi rồi sao không thể
Trước mặt con chỉ nắm đất lạnh buồn .
Chiều về rồi còn lại một mình con !
GIẤC MƠ MẸ
Mắt mẹ nhìn con buồn muốn khóc
tha hương mấy lúc nghĩ ngày về
cầm tay nước mắt thay lời dặn
há dễ xa hoài cảnh chốn quê.
Ừ nhỉ bao năm không quay lại
mẹ già mòn mỏi mắt già nua
cha chết từ lâu thời loạn lạc
chất cao thương nhớ mấy cho vừa.
Con biết chiều nay ngồi trông núi
mắt mẹ mờ theo dáng núi mờ
quặn thắt nổi đau riêng đời mẹ
mà rót hoài con lệ trong thơ.
Con biết chiều nay đang tựa cửa
mưa chiều như mẹ cũng rưng rưng
ai giờ quạt ấm thay con trẻ
thắp sáng trong đêm nửa ánh hồng .
Hồ dễ công danh mà xa xứ
đành quên ấm lạnh buổi quay về
mắt mẹ nhìn con mà không nói
để lòng đau xé mấy tình quê.
Bóng mẹ đi rồi con ở lại
xót xa con trẻ thức canh trường
bao năm phiêu bạt đầu quay núi
ước một ngày về với cố hương.
Huy Uyên
lesinh.lesinh@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét