Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

HOÀNG HÔN TÍM – Phùng Nguyên




Cảm tác thơ đồng nghiệp H.T.Lập (USA )


Ngày xa em không nói lời giã biệt   
Cuộc đời ta từ đó lạnh cơn mưa   
Mà trong lòng vẫn rất nhiều tha thiết   
Và vô cùng rạng rỡ bóng hình xưa. 


Có ngờ đâu bỗng gặp em lần nữa   
Giữa phố phường rộn rã, nét đài trang 
Khiến yêu thương lại bùng lên ngọn lửa   
Cho đất trời xao xuyến lúc chiều sang.


Thôi thế đành lỡ mất chuyến đò ngang   
Thân cô lử trên dặm trường sỏi đá   
Chỉ vì em vốn là loài hoa lạ   
Còn hồn ta mãi miết bụi quan san. 


Ôi hôm nay hương ngát quãng đường trăng  
Qua lối cũ lòng miên man cảm xúc  
Dưới hàng me mộng tràn theo tiếng nhạc 
Em ở phương nào này hỡi dung nhan  


Tuổi  đôi mươi thuở ấy đã hao mòn  
Nhưng năm tháng luôn phủ đầy nhung nhớ  
Hàng cỏ cây cũng buồn theo nhịp thở  
Em vô tư chẳng thể biết nguồn cơn. 


Ta đã quen rồi với nỗi cô đơn  
Tim hoang dã suốt bao mùa lá  rụng  
Dù cách chia đến vạn ngàn mây sóng  
Thấy như gần màu mắt bước chân son. 


Một chuyện tình nguyên vẹn, tím hoàng hôn.  

                            Phùng Nguyên
                                       hoangphung09@yahoo.com.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét