thêm mùa xuân
không bao giờ nhớ tuổi
thật dịu hiền
ngự giữa khoảng trời xanh
rất thơ ngây
không vướng chút ưu phiền
không kiêu hảnh xa hoa đài các
vẫn bàng bạc
nhả những sợi vàng nguyên thủy
muôn ngàn năm
mà vẫn tưởng hôm qua
rửa sạch những vết nhơ
của ngày đông giá rét
vén áng mây mù
rạng rỡ nét xuân tươi
cỏi trần gian
bao thăng trầm đổi chác
cầu lợi danh ràng buộc khách si mê
trăng ung dung
không vướng chút suy tư
không mộng mị không bao giờ hờn giận
đã chứng kiến biết bao lần hưng phế
vũ trụ
loài người
trăng vẫn tròn trăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét