ước gì ta thuở ban đầu
những lơ ngơ bấu chân cầu đợi em
người đi đường bước nổi nênh
giữ giùm ta sợi vắng vênh vao chiều
ước gì ta lúc lời yêu
trời chang chang nắng đánh liều ngõ thưa
em yên lặng cúi đầu vừa
cắn đuôi tóc mẹ bảo chừa đánh duyên
ước gì ta rượu trầu liền
theo ông mai đứng góc hiên nhà nàng
bố rằng con thật đàng hoàng
thật đàn ông để thành chàng rể oai
đôi ba năm dích dắt qua
dăm mười thu cũng bỏ ta đi rồi
ước gì lá một chiếc thôi
rơi làm chi để mùa trôi mất mùa
ước gì ta chẳng già nua
chẳng thun thút bóng em lùa hoàng hôn
râm ran má nóng môi nồng
đêm vầng trăng chảy chệch chồng gối hoa
ước gì em vẫn chưa xa
cho gần ta chỗ nhẫn nha đứng chờ
xin duy nhất được giả vờ
hỏi đường về phía ngày ngây thơ còn ...
Sài Gòn, 4.2013
Bình Địa Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét