Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

BẮT GIÓ - THỰC MỘNG - thơ Thương Yến Tử



BẮT GIÓ

Kinh kệ dồi mài tự bấy nay
Chẳng thông, chẳng sáng, chẳng phơi bày
Chiều ngồi tìm lại ta còn mất
Sáng dậy rong chơi bước tỉnh say
Cởi áo mới hay sông chẳng ngại
Ôm mây nào biết hạc còn bay
Buông đèn quăng gậy lòng thanh thản
Một tiếng cười reo giữa tháng ngày

                               

THỰC MỘNG

đêm qua ta nằm ngủ
gió ngoài hiên lao xao
đêm nay ta không ngủ 
ánh mắt vàng chiêm bao
                    
                         Thương Yến Tử
                                      thuongyentu131@yahoo.com.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét