Quỳnh Hoa |
Đường dài mới biết ngựa hay
Lòng người muốn rõ đợi ngày mà thôi
Kiếp người trót đã nhận rồi
Cũng xin được trả ơn đời cưu mang
Dầu ai ngang trái bẽ bàng
Giữ câu nhân nghĩa ngàn vàng không phai
Vui cùng nắng sớm, sương mai
Tạm quên ngày tháng, đường dài đa đoan
Gom bao đau khổ trần gian
Thả theo mây gió cho nhàn thân ta
Đời là một cõi phù hoa
Người là con rối, nghĩ mà chán chê
Nhớ câu “sống gửi, thác về"
Rồi trong chung cuộc cũng bề tay không
Sống sao cho nhẹ cõi lòng
Trung dung tự tại thong dong một đời
TT. Quỳnh Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét