ĐỂ LẠI CHO ĐỜI
Ta đi trong nắng Thu tàn
Để nghe gió thổi miên man cuối hồn
Chợt buồn tắt nắng hoàng hôn
Sáu mươi năm nửa ai còn nhớ ta ?
Sao rơi cuối giải ngân hà
Người về với đất bôn ba phận người
Có nghe máu đỏ ngừng trôi ?
Có nghe nhân thế đọc lời cầu kinh ?
Bồng bềnh mây trắng Thiên Đình
Lửa sân si tắt lung linh hảo huyền
Trăm năm trong cõi bình yên
Xin vô ưu nở xanh miền cỏ hoa
ĐỔ CÔNG LUẬN
XIN ĐỜI ĐÔI PHÚT BÌNH YÊN
Họa bài thơ ĐỂ LẠI CHO ĐỜI của anh ĐỔ CÔNG LUẬN
Đêm mơ nhặt ánh nắng tàn
Suối ưu tư chảy miên man vào hồn
Tuổi nào bóng ngả hoàng hôn ?
Tuổi nào khao khát vẫn còn trong ta ?
Làm sao dứt bỏ phiền hà ?
Làm sao thoát cảnh bôn ba kiếp người?
Sáu mươi năm lặng lờ trôi...
Hỏi ta còn nhớ bao lời kệ kinh?
Đêm mơ qua cổng sân đình
Vầng trăng xưa vẫn lung linh - ảo huyền...
Xin đời đôi phút bình yên
Tham - sân - si bỏ lại miền phù hoa
Gối tay dưới cội thông già
Để nghe hương cỏ vô ưu ngập hồn...
THY LỆ TRANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét