Phan Kỷ Sửu |
Đất trời đâu cũng mùa hoa
Tháng Tư sao cứ như là giấc mơ
Mắt già mòn mõi đợi chờ
Ba mươi năm, có đâu ngờ ôm con
Đẫm vai áo bụi Trường sơn
Những dòng nước mắt nóng hơn bao giờ
Bổng dưng muốn cất lời ru
Cho con sống lại tuổi thơ xa rồi
Bổng dưng cay xé bờ môi
Thương người mẹ khác cứ vời vợi trông
Quân đoàn vào phố trùng trùng
Con bà đâu nhỉ sao không thấy về ?!
Ở trong hạnh phúc bộn bề
Tiếng bom đạn vẫn ầm ì đâu đây!
Làm gì ngoài chấp đôi tay
Cầu mong đầu gió, chân mây ngút ngàn...
Có còn may mắn nào chăng?
Hay trên vầng trán vết hằn cứ sâu?!
Tháng Tư , 2013
Vân Trinh PHAN KỶ SỬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét