Tặng cô Trần Thị Hoài,
Trường cấp II Hải Xuân
Những giáo cụ xếp đều ngay ngắn
Ấp ủ dần như hạnh phúc tháng năm.
Anh đâu ngờ trong bàn tay xinh xắn
Có điều đáng quý: một lương tâm.
Giờ học hôm nay, học sinh ngoan hơn
Đã lớn lên từ lời em giảng,
Môn Sinh vật tưởng chừng khô lắm
Qua lòng em nghe hạt lên mầm.
Về thăm em, anh lại mừng thầm
Cô giáo mới ra trường, tuổi nhỏ
Giữa căn phòng một bông hồng đỏ
Và đồ dùng dạy học vây quanh
Có phải nơi đây một góc trời xanh
Với em, không gian thành tiếng hát
Và thời gian là mùa trĩu cành, sây hạt
Từ mầm non em đã vun trồng?
VÕ VĂN HOA
vovanhoahl@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét