Xe lăn bánh đưa người đi xa khuất
Ngước nhìn theo đôi mắt lệ trào dâng
Tim quặn đau lòng xao xuyến bâng khuâng
Hồn chết lặng theo từng ngày mong nhớ
Em cũng biết từ khi ta gặp gỡ
Là lúc đời sống trọn với thương yêu
Chuyện tình mình như một bức tranh thêu
Anh mãi mãi giữa lòng em rực sáng
Em nhớ quá một hình hài bóng dáng
Thật nhẹ nhàng êm ái khoác vòng tay
Nhớ bờ môi dào dạt phút mê say
Và đôi mắt ru hồn em ngây dại
Nhớ mùi hương làn tóc mây mềm mại
Giữa đêm dài ai thỏ thẻ bên tai?
Mỗi sớm mai chim hót tiếng khoan thai
Và ai sẽ lắng nghe lời em hát
Đang về đâu nơi khung trời phiêu bạt
Để hồn em dào dạt tựa mây trôi
Khi hiểu rằng tình có thế mà thôi
Nên chỉ biết nhớ thương trong thầm lặng.
Nguyễn Thị Hoàng Oanh
meou101083@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét