Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

NHỚ NGƯỜI ANH RỂ - thơ Thế Lộc


           Nhớ anh Thái Lan 

Anh sắp chết được để nằm ven suối
Đoàn tù binh cứ thế tiếp tục đi
Bạn bè anh một vài người nhìn lại
Không nói gì và lệ đẩm đôi mi
   Có phải chăng một hai ngày sau đó
   Lũ cọp beo xé nát thân thể anh
   Hình hài ấy mẹ nâng và cha đở
   Vợ con trông gặp lại sau chiến tranh
Đời chiến sĩ trải thây ngoài chiến trận
Chốn rừng già nằm chết chẳng người thân
Chỉ có rừng và gió ngàn kể lể 
Linh hồn ơi, đã đến bến nghỉ chân
   Thôi hết khổ, hết lo và hết hận
   Anh cứ đi dù chẳng biết đi đâu
   Anh cứ đi và cứ bước qua cầu
   Ăn cháo lú để quên đời khốn nạn
Anh với tôi coi như hai người bạn
Khóc hay cười lệ vẫn ướt đôi mi
Tiếc không được thắp hương trên mộ chí
Để gọi hồn tiển biệt một lần đi.

Thế Lộc
theloc108@yahoo.com.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét