Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

Vọng cổ: HAI MÀU TRẮNG - Trần Thị Quỳnh Hoa

Tác giả TRẦN THỊ QUỲNH HOA

                 
Ngâm:

Tôi nhớ năm xưa thưở học trò
Phất phơ tà áo trắng ngây thơ
Bên trang sách nhỏ xây lầu mộng
Lưu bút còn ghi vạn ước mơ

Lưu thủy hành vân:

Nghe tiếng nhịp thời gian khẽ đưa
Thầm nhớ thương một thời,
Lung linh, phượng vẫn lung linh khi mùa hè sang
Mà bên tôi tuổi thơ…xa rồi

Vọng cổ: 

1/ Thắm thoát mười năm từ khi tôi rời xa màu áo trắng, trả lại trường xưa khung trời hoa mộng mà nghe nhớ nghe thương khi phượng thắm lưng… trời.

Nghe tiếng thời gian thêm trĩu nặng tuổi đời. Lòng chạnh nhớ thương thời áo trắng, chở tuổi học trò chở những ước mơ. Nhớ tiếng ai cười trong sáng ngây thơ, nhớ trái me xanh chuyền tay bên góc sân trường. Nhớ dáng ai nhặt cánh phượng hồng, rồi e ấp cài lên trang giấy trắng…

Nói ngâm:

Thời gian thắm thoát đã trôi qua
Trả lại trường xưa nghĩa mặn mà
Phượng thắm vẫn còn khi hạ gọi
Mà người năm cũ đã chia xa…

2/ Trở lại trường xưa trong một chiều nhạt nắng, vẫn trường lớp thân thương nhưng bạn cũ đâu rồi. Nhìn cánh phượng rơi thêm xao xuyến bồi hồi.

Kìa trong nắng áo ai dài tha thướt, nghe vẳng tiếng giảng bài chan chứa tình thương. Tôi giờ chơ vơ đứng giữa sân trường, nghe lạc lõng tìm về trong kỷ niệm. Thầy tôi đó, vẫn dáng gầy thêm tóc bạc. Nhớ không thầy, em là học trò cũ của thầy đây….

Thơ:

Từ đó tôi mang xuống cuộc đời
Tâm tình cô gái tuổi đôi mươi
Vẫn trong chiếc áo xinh màu trắng
Xoa dịu niềm đau của mọi người.

Vọng cổ:

5/ Từ giã trường xưa tôi bước vào nghề y cũng với màu áo trắng, đem hết tâm tình của thời tươi trẻ được chăm sóc bệnh nhân là nguyện ước trong… đời.

Và màu trắng năm xưa vẫn trong sáng rạng ngời. Tôi vui sướng được làm người có ích, được san sẽ nổi buồn giúp  người vơi nhẹ cơn đau. Lòng thầm vui theo ánh mắt dâng trào, sức khỏe đến đẩy lùi cơn bệnh tật. Lòng đã nguyện một đời cống hiến, thì sá chi mai mỉa miệng đời.

Sâm thương:

Nghe tiếng kêu trong đêm
Lòng tôi dường như ai xé
Viên thuốc trao tay em, ân cần khuyên rồi bệnh sẽ qua.
Lời Người còn đâu đây, là “lương y phải như mẫu từ”
Dù còn nhiều gian nan, lòng nguyện câu sắt son vẹn gìn…

6/ Áo trắng đang mang luôn nhắc tôi phải nhớ, hãy giữ gìn cây Y đức mãi màu xanh. Xin đừng vì một chút lợi danh làm vẫn đục một màu trong trắng. Nhân nghĩa đang mang, ơn đời tôi đã nhận, thì phải làm sao cho trọn nghĩa vẹn tình…

Tôi vẫn còn ghi, vẫn còn ghi
Bao nhiêu mộng đẹp tuổi xuân thì
Hai màu áo trắng hai tình trắng
Trắng mãi cùng tôi theo tháng năm..


TRẦN THỊ QUỲNH HOA
quynhhoa_tran62@yahoo.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét