Tác giả VÕ VĂN LUYẾN |
GIẤC MƠ MẨY MÙA
Anh háo hức với băn khoăn con sóng
vai đêm ướt đẫm
giấc mơ mẩy mùa
thời gian dừng trên đôi mắt của biển
ôi đôi mắt
gọi sao trời làm lân tinh bồng bềnh tận hiến
gọi ngọn gió dịu dàng
gọi thầm thì trái tim kể chuyện
gọi mai sau...
Xin điệp trùng với dài rộng xanh cao
những mặn chát ngủ vùi trong cát
cát thanh thản như chưa từng nhói buốt
như chưa từng là anh
như chưa từng yên ả một câu thơ
rung niềm đau bật máu!
8/2009
TẢN MẠN TÔI VÀ ĐÊM VỀ
Chớp trắng giấc mơ cánh cò
đồng hiện mùa thu áo mỏng
có gì như chưa xa
mắt trốn vào đêm, đêm trốn vào hoa
vai cát mịn màng lửa ấm
gối lên bờ sương êm.
Tôi cầm tàn phai lối quen
may còn màu xuân day dưa bén tuổi
màu nguyên khôi vàng mưa bói trái
ngọt ngào ơi, xin hãy nhớ quay về
Tôi đem ba vạn sáu ngàn ngày đặt cược cùng con sóng
vỗ vào dịu dàng một chấm mi ngoan
vỗ vào rêu phong lô xô nhân thế
vỗ vào xót đắng mưa nguồn chớp bể
vỗ vào u minh chấp chới tơ trời
Tôi hát cuối cuộc vui, tôi say đầu ngọn nắng
ngơ ngẩn một đường bay, chim đập cánh tìm bầy
tiếng gió thổi ù ù biển vắng
đêm như còn trẻ lắm những bàn tay
Chớp trắng giấc mơ cánh cò
đồng hiện mùa thu sương mỏng
ngoài kia đất trời hào phóng
Biển bắt đầu khởi sự những giòng thơ...
ĐÒ ƠI, SÔNG CHẢY
Đập cánh bay bầy chim xứ lạnh
về phía mặt trời bốc cháy
Đò ơi, ta nhớ người
nhớ đầy vơi bạc trắng áo người phơi.
Đò ơi, năm xưa máu loang dòng sông
Đá Đứng vẫy đầu nguồn
thanh gươm dựng non Mai sông Hãn
câu hò khoan dựng mái chèo chém sóng
Như Lệ muối đọng mắt người
Tích Tường bờ xôi bãi mật
phù sa non.
Chưa xa ngày mẹ tin con
Thạch Hãn một bờ lau trắng
đò ơi, cồn cào sông cạn
trăng sao thắp nến nhớ người.
Đò ơi,
đá hoá sông bồi
giấc mơ khói sóng ru lời cỏ xanh...
2/ 2008
* Đò ơi, sông chảy: Với ý ngược lại "sông chảy nhưng đá không mòn" cũng như lời thề vàng đá không tan.
** Chữ in nghiêng: Tên các địa danh gắn chiến công 81 ngày đêm tại Thành Cổ, Quảng Trị.
KHÔNG ĐỀ NGÀY SAU BÃO
Con đường làm cũ mình cho bàn chân dẫm lối
Con sông làm đau mình để nhận biết đục trong
Đêm tự làm chính mình mà sao như ngục tối
Con trăng xui đường về, rơi tõm giữa mênh mông.
10/2009
VỚI PUSKIN
Nước Nga xa xôi
Puskin gần gũi
Tượng đài "mặt trời thi ca Nga" mọc lên
Nhưng điều đáng nói
Tượng đài tình yêu trong mỗi con người.
*
Ngã ba cuộc đời
Ngã bảy tình yêu
Anh chỉ một
Giá chọn lựa còn hơn nước mắt
Dễ gì đổi lấy tri âm?
*
Puskin cơ hàn
Dù anh xuất thân quí tộc
Thơ mang vác trái tim
Trái tim thanh lọc
Tự rung lên nhịp đập an nhiên.
1995
VÕ VĂN LUYẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét