NHỚ NGƯỜI ĐÀ LẠT
Ao em trắng giữa đồi sương
nón nghiêng che nửa phố phường xa hoa
mắt em vương sợi tình xa
môi em mềm với lời ca suối ngàn
anh về đợi nắng hanh vàng
hong tình yêu lẻ bên hàng thông mơ
anh về gối bóng trăng chờ
gói hương tóc sớm ,gió hờ hửng bay
sương lành lạnh, trắng bàn tay
nghe tương tư gọi lòng ray rứt buồn
rồi anh trở lại ,chiều buông
ôi thôi con nước xa nguồn làm mưa
chừ sương vẫn trắng như xưa
dấu chân em bỏ -cho vừa dỡ dang
DẤU XƯA
Chừ còn đâu nữa dấu song đôi
Cát bụi thời gian lấp cả rồi
Đây ngõ ngày xưa đành lẻ bóng
Đây lòng phố hẹp chỉ riêng tôi
Sợi sầu nhẹ trải nhàu đêm mộng
Nỗi nhớ thầm vương nhạt sắc môi
Anh cũng như trăng thao thức để...
Tìm em tìm lại chút hương đời
HOÀNG HÔN
Mây trời tím nụ hoàng hôn
Chim đi để nửa sắc buồn trên cây
Nghe trong khóe mắt thương cay
Chút hương dĩ vãng còn ngây ngất hồn
THƯƠNG YẾN TỬ
thuongyentu131@yahoo.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét